Quỳnh….
“Q đi rồi….”. đọc tin nhắn của Thạch, suýt nữa mình đánh rơi cả điện thoại. vậy là hết rùi sao Q ơi…em sẽ không bao giờ mở mắt ra, ko bao giờ tỉnh lại… Lần thứ 2 trong đời mình nếm trải cái cảm giác nghe tin 1 người đồng trang lứa với mình ra đi…bàng hoàng…hụt hẫng…nuối tiếc…xót xa….và…đau…. Q ra đi ở tuổi 17 đẹp đẽ…cái tuổi còn biết bao kế hoạch cho tương lai, vậy mà……. Lần đầu tiên mình muốn trách ông trời sao bất công…muốn hỏi thật nhiều câu hỏi tại sao…tại sao….tại sao……. Vậy là sẽ ko bao giờ còn gặp Q, ko bao giờ còn có thể xem Q múa, ko bao giờ được nghe câu trả lời lúc nào cũng bắt đầu bằng tiếng “Dạ” thật dễ thương của em….không bao giờ… Hãy ra đi yên bình em nhé…tin rằng em sẽ là 1 thiên thần xinh đẹp trên thiên đường. Tears,