Posts

Showing posts with the label Tôi

Khai bút đầu xuân 2013

Image
Một ngày giáp tết, tôi bị đánh thức bởi mùi bánh tét quyện với dưa món thoang thoảng trong không gian. Dẫu vẫn còn mơ màng trong giấc ngủ, tôi vẫn đủ tỉnh táo để biết rằng mùi hương ấy đến từ tâm tưởng hơn là thực tế, bởi khu nhà tôi lúc ấy cũng đã vắng bóng người, vì như mọi người vẫn nói trong những ngày ấy, đang có một cuộc 'di dân' lớn khỏi Sài Gòn khi Tết đã cận kề.

24 tuổi

Image
Nhân sinh nhật 24 tuổi, 14-07-2013, bài từ Facebook cop qua.

Những ngày này

Image
Ngày...tháng...năm Mình đã nghe vài người bạn kể về chuyện đi xem phim một mình, và lần nào mình cũng nói đó là một trải nghiệm đáng thử. Và hôm nay mình đã thử nó thật, và nhận ra điều này chẳng có gì to tát để nói, dù trong cả 2 suất chiếu Lời Nguyền Huyết Ngãi và Thiên Mệnh Anh Hùng tại Galaxy Nguyễn Du, có lẽ mình là người duy nhất đi xem phim một mình :D

Nhật ký Tết 2012

Image
Tết đầu tiên khi không còn là sinh viên nữa.

2011 -- một năm nhìn lại

Image
Thế là đã kết thúc năm 2011. Vẫn như những năm trước, một năm dài trôi qua nhanh như một giấc ngủ trưa. Những ngày đếm ngược cho hết một năm cũ, cũng là dịp nhìn lại những gì đã trải qua. Mình đã có một năm 2011 như thế nào? Thoáng nhìn qua sẽ thấy thật nhiều cột mốc đáng nhớ, với những màu hồng tươi đẹp. Nhưng mình vẫn thấy xen giữa những điều tốt đẹp, những thành công rực rỡ đó, là những khoảng lặng.

Ấy thế cũng được 5 năm rồi

Image
Trong một lần lướt qua những bài viết cũ trên blog, bất chớt bắt gặp bài viết đề ngày 17/12/2010, nghĩa là một tuần trước Noel năm ngoái, cũng là tròn một năm khi mình viết những dòng này. Đó là bài viết kỷ niệm 4 năm viết blog của mình. Mới giật mình nhận ra, khác với mọi năm, năm nay mình đã hoàn toàn quên mất chuyện kỷ niệm này. Cũng như cả một năm dài bỏ bê việc viết lách.

22

Image
Sinh nhật 22 tuổi đến giữa những ngày tháng mệt nhoài vì công việc và cảm xúc chông chênh giữa hạnh phúc và những nỗi lo vô hình. Và việc viết lách dường như đã là cái gì đó thuộc về ngày xưa. Vẫn thấy mình trống rỗng và bất lực mỗi lần nhìn màn hình trắng xóa, suy nghĩ đầy đầu, tay muốn gõ nhưng cảm xúc vô hồn, và thế là chẳng có chữ nào được viết.

Bỗng dưng muốn viết một đôi dòng

Image
Vài dòng vu vơ giữa giờ nghỉ trưa...

Lần giở kỷ niệm

Image
Ngày tết, bạn bắt tay vào dọn dẹp nhà cửa. Bắt đầu từ phòng bạn, khoảng không gian riêng thường xuyên bị bỏ bê từ ngày bạn đi học xa. Bạn thích công việc dọn dẹp. Bởi dẫu có nhiều vất vả, nhưng mỗi khi dọn xong, nhìn lại căn phòng sạch bóng và tươm tất, mọi vật dường như đều sáng lấp lánh là bạn lại thấy khấp khởi trong lòng. Nhưng công việc dọn dẹp với bạn không hề dễ dàng. Không phải vì phòng bạn có quá nhiều thứ để dọn, và tất cả nằm yên dưới lớp bụi dày cui và mạng nhện giăng mắc khắp nơi. Mà là vì bạn khó có thể ngăn mình không lần giở những kỷ niệm xưa sau khi đã phủi quét đi lớp bụi thời gian bao bọc lấy chúng.

Chuyện bây giờ mới kể

Image
Ai cũng có một thời ngây ngô, hồn nhiên, tinh nghịch và bốc đồng.

Một mình

Image
Dạo này tôi thường hay một mình. Ngày một mình đến trường đọc sách, ôn bài, trưa canteen một mình, rồi lại một mình lang thang tìm chỗ ngủ trưa. Chiều lại một mình học bài, một mình đón xe bus về, một mình ăn tối. Những người quen biết tôi lâu ắt hẳn sẽ biết tôi rất không thích một mình. Bạn bè bảo rằng tôi sống cộng đồng quá, và khuyên tôi nên thử tập làm vài thứ một mình, để cảm nhận được nhiều thứ mà chỉ khi một mình mới có được. Tôi cũng đã thử, nhưng vẫn thích có ai đó cùng làm hơn. Nhiều lần tôi cũng cố tìm cách lý giải cho việc này, và rồi đi đến kết luận, có lẽ vì tôi đã có cả một tuổi thơ một mình, chỉ một mình.

Về với biển

Image
Sáng thứ bảy, uể oải vươn mình thức dậy sau giấc ngủ vùi từ tối đêm qua, khi trở về từ chuyến hành trình về với biển. Cơ thể vẫn còn rã rời sau chuyến xe ì ạch và dằn xóc trên con đường đang bị cày nát vì sửa chữa. Tuy vậy, giấc ngủ đêm qua cũng thật nhiều mộng mị. Những gương mặt thân quen trong chuyến đi cứ lần lượt bước vào giấc mơ, rồi cũng lần lượt bước ra, để lại thực tại rằng tất cả đã kết thúc, và mình lại đang nằm giữa Sài Gòn trong một sáng cuối tuần đầy nắng. Và cứ nằm đấy mà hồi tưởng lại chuyến đi vừa qua.

Chuyện

Image
Những chuyện linh tinh lang tang, không khởi đầu, không kết thúc.

Nhật ký

Image
Những dòng nhật ký ghi vội, giữa những ngày bộn bề, không đủ thời gian để viết thật nhiều về những cảm xúc và suy nghĩ chợt lướt qua hay đọng mãi trong tâm trí.

Về một chuyến đi

Image
Chuyến bay của hãng hàng không Jetstar mang số hiệu BL 595 hạ cánh xuống phi trường Tân Sơn Nhất lúc 1h45, chậm hơn 45 phút so với dự kiến vì máy bay bị trễ chuyến. Khi máy bay hạ thấp dần độ cao, xuyên qua những cụm mây trắng xóa và bên ngoài cửa sổ khung cảnh hiện ra là những dãy nhà lô nhô chứ không còn là những dải núi non trùng điệp xanh ngắt một màu của mảnh đất miền trung, tôi biết mình đã về đến Sài Gòn, đến miền nam. Và ít phút sau đó, khi lại một mình chạy xe máy len lỏi qua những con đường chật chội, ồn ào và ô nhiễm của Sài Gòn, tôi mới thực sự tin rằng mình đã rời xa miền trung, vùng đất mà tôi đã có một chuyến hành trình rong rủi trong gần một tuần qua.

Bay...

Image
Buổi sáng hôm nay thật đẹp. Trời trong xanh, không gợn chút mây, không khí phản phất cái dư âm se lạnh của cơn mưa tối qua và không gian thì bình yên quá đỗi. Lần đầu tiên trong vòng 4 năm qua, tôi có mặt ở nhà trong ngày sinh nhật. Hai mươi mốt tuổi, cái tuổi đã quá lớn để người ta mong đợi sinh nhật của mình. Và như một nghi thức đã có từ suốt 4 năm qua, tôi đánh dấu ngày mình chuyển sang tuổi mới bằng một bài viết, như một cách tự nói chuyện với chính mình về những được mất trong năm qua.

Tản mạn đầu Xuân

Image
Sau những chùm pháo hoa rực rỡ, dòng người vẫn tiếp tục ngược xuôi trên những con đường rực rỡ đèn hoa. Giao thừa đã qua, năm mới đã chính thức bắt đầu. Năm nay bỗng dưng thấy thật thoải mái và tươi mới khi bước sang năm mới. Đã sẵn sàng trút hết mọi chuyện cũ qua một bên để hướng đến những mục tiêu mới, thành công mới.

Hai mươi

Image
Vậy là lại thêm 1 sinh nhật nữa đã trôi qua. Lần này là con số 20 tròn trĩnh. Sinh nhật 18, 19 rồi 20, 3 lần liên tiếp không đón sinh nhật ở nhà, nhưng không lần nào là thiếu những lời chúc mừng, cả những quà tặng của bạn bè và những người thân yêu từ khắp mọi nơi gửi về. 20 tuổi, cuộc sống đủ đầy về vật chất, đang học 1 trường thuộc Đại học Quốc gia, không thiếu tình thương của gia đình và bạn bè, người ta còn mong đợi gì hơn nữa? Chỉ vừa mới đây thôi, có dịp đọc đoạn nhật ký mà cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn viết trong ngày sinh nhật thứ 30 của mình. Những trang viết ấy, cũng như những ca khúc của ông, đều mang một nét gì đó rất "Trịnh". Sau khi đọc bài viết ấy, tôi đã nghĩ tới bài viết nhân ngày sinh nhật 20 tuổi của mình cũng sẽ mang một màu sắc như vậy - một chút gì đó trầm buồn, lặng lẽ, chiêm nghiệm và suy tư. Nhưng hôm nay nghĩ lại và thấy rằng, 20 năm chưa phải là nhiều để người ta có thể chiêm nghiệm về chặng đường đã qua. Chỉ là 1 trạm dừng xem như đầu tiên trên con

Cát bụi

Hôm qua chat với nhỏ bạn, cô nàng nói hôm trước nghe đồn ngày tận thế sắp đến, nàng lo đến ăn ko no ngủ ko yên, rồi suy nghĩ lung tung này nọ. Mình cười mắng nàng vớ vẩn, thanh niên thế hệ mới mà sao suy nghĩ tiêu cực vậy. Mặc dù nàng đã cố nói thêm là thực ra đó là suy nghĩ tích cực của nàng, vì nàng nghĩ nếu biết ngày đó sắp tới rồi thì mình sẽ cố sống cho tốt những ngày còn lại. Mình gật gù bảo ừ, nhưng mà lẽ ra đó là chuyện mình phải làm hằng ngày chứ. Sống tốt, làm những điều mình thích, để sau này không có gì phải hối tiếc. Mặc dù chắc chắn sẽ không tránh khỏi những lúc mình nhìn lại những chặng đường đã qua mà lắc đầu, chặc lưỡi tiếc nuối rằng có nhiều thứ mình muốn làm mà chưa thực hiện được quá. Ừ thì thế, nhưng từ bây giờ cũng phải cố gắng để hạn chế những cái lắc đầu như vậy sau này chứ. Dạo này cái chết được nói đến nhiều quá. Mới M.J đó đã đến đạo diễn Huỳnh Phúc Điền, rồi trước đó không lâu là nhạc sĩ Bảo Phúc. Những con người đầy tài năng, su

Ghép hình với Photofun

Image
hehe...tình hình là mún làm thêm nhìu cái nữa mà mạng điên wá, ngồi cả tiếng muh cứ bị treo nên thôi...show hàng nhiu đây đủ ùi...hìhì ai mún mần tương tự thì zô đây: http://photofun.od.ua/