Posts

Showing posts with the label Cảm xúc

Cảm xúc cuối năm 2012

Image
Không hiểu ngẫu nhiên thế nào mà những ngày cuối năm này, một vài người bạn của tôi đồng loạt thông báo sẽ chuyển việc ngay khi năm 2012 này kết thúc. 

Khai bút đầu xuân 2013

Image
Một ngày giáp tết, tôi bị đánh thức bởi mùi bánh tét quyện với dưa món thoang thoảng trong không gian. Dẫu vẫn còn mơ màng trong giấc ngủ, tôi vẫn đủ tỉnh táo để biết rằng mùi hương ấy đến từ tâm tưởng hơn là thực tế, bởi khu nhà tôi lúc ấy cũng đã vắng bóng người, vì như mọi người vẫn nói trong những ngày ấy, đang có một cuộc 'di dân' lớn khỏi Sài Gòn khi Tết đã cận kề.

24 tuổi

Image
Nhân sinh nhật 24 tuổi, 14-07-2013, bài từ Facebook cop qua.

Lần cuối cùng...là khi nào?

Image
Một người quen của mình hôm nay vừa mất mẹ. Bà cụ mất vì tuổi già sau những chuỗi ngày bệnh tật. Nên có lẽ anh đã được ở bên mẹ những phút cuối cùng.

Mong ngóng người dưng

Image
Đó chỉ đơn giản là một con đường bình thường như rất nhiều con đường khác ở Sài Gòn -- cắt ngang qua những con hẻm dẫn vào những lối ngoằn ngoèo, rồi trải dài ra phía trước, với dọc đường là đôi ba cửa hàng, một công trình xây dở, một trạm xăng, và một trạm chờ xe bus đầy những rác.

Chuyện của mưa

Image
Cho những ngày mưa 2012... Chị Đùng đoàng. Tiếng sấm sét từ nơi nào đó rất xa vọng về giữa xế chiều, cố len qua những khung cửa quên khép kín của tòa cao ốc, để nói với những con người đang cắm cúi vào công việc ở đó rằng mưa đã đến. Tiếng sấm kéo họ ra khỏi công việc, tay khẽ dừng trên bàn phím, và khiến họ đưa mắt nhìn ra những khung cửa sổ xung quanh để thấy mưa đã phủ kín trời. Riêng chị đã đứng đó tự bao giờ, nép mình bên ô cửa kính rộng giờ đã nhòa nước mưa.

Những ngày này

Image
Ngày...tháng...năm Mình đã nghe vài người bạn kể về chuyện đi xem phim một mình, và lần nào mình cũng nói đó là một trải nghiệm đáng thử. Và hôm nay mình đã thử nó thật, và nhận ra điều này chẳng có gì to tát để nói, dù trong cả 2 suất chiếu Lời Nguyền Huyết Ngãi và Thiên Mệnh Anh Hùng tại Galaxy Nguyễn Du, có lẽ mình là người duy nhất đi xem phim một mình :D

Đường xưa, bạn cũ, và sân ga

Image
Đường xưa, bạn cũ, và sân ga, sao thứ nào cũng làm ta xao xuyến?

Bỗng dưng muốn viết một đôi dòng

Image
Vài dòng vu vơ giữa giờ nghỉ trưa...

Nhật ký Tháng 3

Image
Nhật ký những ngày đầy gió...

Sài Gòn, Sài Gòn

Image
Những chuyến đi ngược xuôi giữa Sài Gòn – Tây Ninh thỉnh thoảng lại mang đến cho tôi một thoáng bâng khuâng, khi một buổi sáng nào đó thức dậy và nhận ra mình đang ở nơi này chứ không phải nơi kia.

Buổi sáng và người bơm ga

Image
Hai mươi bốn tháng chạp, việc đưa tiễn ông táo đã xong, tết đã đến thật gần. Sáng nay thức dậy, không khí vẫn se lạnh làm đất trời thêm phần tết hơn. Vừa bước ra khỏi nhà tôi đã bắt gặp một hình ảnh thật thân quen nhưng lâu rồi mới thấy: bên nhà hàng xóm đang có một anh làm nghề bơm ga hộp quẹt đang lui cui với bình ga và những chiếc bật lửa cũ. Hình ảnh những người đàn ông trên chiếc xe đạp cũ kỹ với chiếc thùng đồ nghề có đề chữ “vô ga” và tiếng rao “bơm ga hột quẹtttt…đê” tưởng chừng như đã đi vào dĩ vãng vậy mà nay vô tình gặp lại, trong một sáng tháng chạp trong lành như thế này.

Ký ức

Image
Phải chăng ký ức vô hình vô dạng, vô hương vô vị, vô sắc vô thanh?

Một buổi tối ở quê nhà

Image
Một buổi tối ở quê nhà, lại chở má dạo quanh phố xá, thú vui được hai má con duy trì từ ngày mình mới biết chạy xe. Cũng đã 7 – 8 năm rồi, vẫn lộ trình ấy, vẫn những con đường ấy, những dãy nhà ấy. Thời tiết quê nhà dạo này cứ lành lạnh suốt ngày, ban đêm lại càng thích.

Về với biển

Image
Sáng thứ bảy, uể oải vươn mình thức dậy sau giấc ngủ vùi từ tối đêm qua, khi trở về từ chuyến hành trình về với biển. Cơ thể vẫn còn rã rời sau chuyến xe ì ạch và dằn xóc trên con đường đang bị cày nát vì sửa chữa. Tuy vậy, giấc ngủ đêm qua cũng thật nhiều mộng mị. Những gương mặt thân quen trong chuyến đi cứ lần lượt bước vào giấc mơ, rồi cũng lần lượt bước ra, để lại thực tại rằng tất cả đã kết thúc, và mình lại đang nằm giữa Sài Gòn trong một sáng cuối tuần đầy nắng. Và cứ nằm đấy mà hồi tưởng lại chuyến đi vừa qua.

Nhật ký

Image
Những dòng nhật ký ghi vội, giữa những ngày bộn bề, không đủ thời gian để viết thật nhiều về những cảm xúc và suy nghĩ chợt lướt qua hay đọng mãi trong tâm trí.

Về một chuyến đi

Image
Chuyến bay của hãng hàng không Jetstar mang số hiệu BL 595 hạ cánh xuống phi trường Tân Sơn Nhất lúc 1h45, chậm hơn 45 phút so với dự kiến vì máy bay bị trễ chuyến. Khi máy bay hạ thấp dần độ cao, xuyên qua những cụm mây trắng xóa và bên ngoài cửa sổ khung cảnh hiện ra là những dãy nhà lô nhô chứ không còn là những dải núi non trùng điệp xanh ngắt một màu của mảnh đất miền trung, tôi biết mình đã về đến Sài Gòn, đến miền nam. Và ít phút sau đó, khi lại một mình chạy xe máy len lỏi qua những con đường chật chội, ồn ào và ô nhiễm của Sài Gòn, tôi mới thực sự tin rằng mình đã rời xa miền trung, vùng đất mà tôi đã có một chuyến hành trình rong rủi trong gần một tuần qua.

Những người đàn ông bán hàng

Image
Tôi không biết mình bắt đầu chú ý đến những người bán hàng không phải là phụ nữ từ khi nào. Có lẽ từ khi biết nhìn cuộc đời với gam màu không phải màu hồng, biết nhìn thấy và biết xót xa trước những mảnh đời xung quanh, tôi mới thật chú ý đến những người đàn ông bán hàng.

Friend list trong ký ức

Image
Mười ngày đầu tiên của tháng 9 đã trôi qua chậm chạp và nặng nề một cách lạ lùng.

Còn ai tắm mưa

Image
Tắm mưa, chuyện tưởng như là đặc quyền của trẻ con ở quê, nhưng giờ đây chính chúng cũng không còn có thể tận hưởng điều đó nữa.