Posts

Showing posts from December, 2007

Bibi 07D T__T

Image
Vậy là học kì đầu tiên ở đh, học kì đầu tiên với 07D iu đã kết thúc. bỗng thấy thời gian sao trôi wa nhanh wá. mới đó mà… một học kì, thời gian wá ngắn để trở nên gắn bó, thân thiết hơn với 07D nhưng đủ dài để xu nhận ra rằng 07D đã để lại cho xu thật nhiều kỷ niệm. những kỷ niệm đầu tiên của đời sinh viên…. Khi vừa đậu ĐH, hình ảnh về lớp học ở đh trong trí tuởng tuợng của xu là học trong 1 giảng đuờng rộng lớn với hàng trăm sinh viên. Như vậy chắc ko có chuyện wen biết hay thân wen với ai cả, vì hôm nay ngồi kế nguời này biết đâu ngày mai lại ngồi cạnh nguời khác. Nhưng khi học với 07D thì mọi thứ ko fải là như vậy. vẫn là lớp học nhỏ với hơn 40 sinh viên, vẫn chia tổ, học ở 1 lớp cố định như hồi cấp 3. và thật ngạc nhiên khi lớp mình lại thân thiện, dễ gần đến vậy. hình như chỉ sau 1 tuần là lớp học trở nên sôi động, vui vẻ ngay. những ngày đầu 07D làm xu nhớ lớp cũ cấp III ghê gớm vì xu lại đc sống trong không khí học tập và vui chơi nhí nhảnh như hồi cấp III. 07D đã để lại cho ...

Thư tay

Image
Tối hôm nay đang bực mình vì KTX bị cúp nước thì bạn Link fòng 202 vào, mang theo 1 lá thư, mình ra nhận, trong đầu cứ nghĩ có khi nào của mình ko ta. Ko ngờ là của mình thật, thư của bé cà chua. Tuyệt vời. mong thư bé đã lâu, ngày nào cũng kiểm tra hòm thư 2-3 lần mà ko thấy, ngay hùi chiều này lại xem cũng chưa có, thế muh bi h…hehe…vui và bất ngờ ko thể tả ^^. Cũng như lần trước nhận thư của bé Mèo lười, thấy thư có đề tên mình là xu hét toáng lên, rùi líu lo chạy khắp phòng…hìhì…xấu hổ wé… Bé cà chua và bé mèo là 2 cô em gái kết nghĩa của xu, ở tận Lâm Đồng. 2 bé năm nay học 11, rất ngoan và chăm học nhé, trong thư chỉ toàn kể chuyện học hành, trường lớp thui. 2 bé làm người lười biếng như anh xu thấy xấu hổ ghê ^^ Trong thời buổi @ như bi zờ, khi mà chỉ cần 1 tin nhắn mobile hay chat Y!M là có thể liên lạc với nhau thì việc viết và nhận thư tay thật là thú vị. nó mang đến cho ta 1 chuỗi cảm giác rất lạ. từ việc nắn nót viết thư (thường là viết lúc khuya để nhiều cảm xúc...

I just wanna say THANK YOU!

Sau hai ngày suy nghĩ và đọc kĩ comment chia sẻ của mọi nguời…có lẽ xu đã có câu trả lời…xu thật sự rất cảm động khi mỗi comment là 1 lời khuyên chân thành, thẳng thắng, ko hề cầu kì…nó đã làm xu suy nghĩ rất nhiều, làm xu fải tự xem lại bản thân mình. Có những lúc thế này mới thấy mình còn nhiều thiếu sót, suy nghĩ còn thiếu chính chắn, non nớt, bồng bột wá; mới thấy mình vẫn còn nghĩ nhiều đến bản thân mà thiếu wan tâm, làm tổn thuơng đến nguời khác. Càng suy xét lại thấy mình xấu xa, tội lỗi….. Bây giờ xu đã có cách giải quyết cho riêng mình, cách mà xu cho là đúng đắn nhất, hy vọng nó sẽ ko mang lại đau khổ cho bất cứ nguời nào nữa. và nghe lời khuyên của Rokvc, xu sẽ ko viết ra đây nữa….từ nay có lẽ xu fải thận trọng hơn trong viết blog, ko fải chuyện j cũng viết ra đc, xu sẽ nghĩ nhiều hơn đến nguời khác. Thanks Rokvc nhiều nhé. Cám ơn anh Xí muội, chị Huệ, chị Su, bạn Chrysie, bạn Mashi, bạn Nù, bạn Thỏ xinh, bạn Rokvc, bạn Panda, bạn Nhinhi, bạn quangnhut, bạn LiemDo,...

Gặp lại người xưa...

00:00, 01/12/2007 Vậy là đã buớc sang 1 ngày mới…ko biết mình đã lặng đi truớc màn hình đc bao lâu rồi? Từng dòng chữ chat với nguời xưa vẫn hiện ra truớc mắt… Nguời xưa ư? Đã bao lâu rồi anh và em ko trò chuyện, chat chit với nhau? Có phải là từ khi anh tự nhủ rằng sẽ cố quên em, để tìm niềm vui bên hạnh phúc mà anh đang có? Những kỷ niệm về em, vốn vẫn luôn đầy ắp trong tâm trí anh, bây giờ lại trở về nguyên vẹn và rõ ràng hơn bao giờ hết. Ngày ấy…anh và em vẫn gặp nhau mỗi tối học anh văn, nên rất ít khi hẹn hò chat chit. Mà hình như mỗi lần chat anh toàn nói những chuyện làm cho em buồn. ngày ấy anh yêu em mà ko dám nói, cứ úp úp mở mở wa những tin nhắn, email…và duờng như em cũng nhận ra tình cảm của anh, tuy em cũng ko nói ra, nhưng những kỷ niệm của 2 đứa ngày 1 nhiều hơn, đẹp hơn và khó quên hơn. Anh nhớ những buổi tối học trong trung tâm, anh và em 1 bàn, học thì ít mà nói chuyện, đùa giỡn với nhau thì nhiều. anh nhớ những lúc anh và em cùng chờ ba em đến r...