[FunStory] Mắm đậu truyền kì
Đã hơn 1 năm kể từ series Chuyện tình xuxu, hôm nay bạn xu trở lại với 1 truyện ngắn 2 kì mang đúng phong cách vui nhộn như đã thể hiện ở Chuyện tình xuxu.hehe. ý tưởng viết truyện này có từ lúc còn học năm nhất, nhưng lúc đó đang viết tự nhiên mất hứng nên tạm gác lại đến hôm vừa rùi lúc chat nhok Kiến có nhắc đến 1 việc liên wan nên cảm hứng trở lại, viết liền 1 mạch hết kì 1 trong đêm đó lun.hehe.hôm nay post lên trình làng pà kon. Tình hình blog dạo này hẩm hiu wá, hy vọng series truyện này sẽ zúp cải thiện tình hình..hehe.
Truyện này hơi “có mùi” 1 chút…hehe…xem nhé :D
Mắm đậu truyền kì
By xuxu
Kì I: Hũ mắm tình iu
Ngày xưa, ở phòng 203 nhà A9 KTX ĐHQG Tp.HCM có một sinh viên tên thường gọi là Clock [đọc là Cờ-lóc]. Sở dĩ chàng có cái tên rất “tây” như vậy là vì gia đình chàng sở hữu 1 cửa hàng chuyên bán đồng hồ có tiếng ở xứ củ mì Tây Ninh. Như bao sinh viên khác, ngày vào đại học cũng là ngày chàng khăn gói xa gia đình để lên ở ktx này cho tiện việc học hành. Ở cùng chàng là các chàng trai vô cùng đáng iu và dễ mến. Clock có 1 điểm rất đặc biệt, đó là tuy đang là một thanh niên sức dài vai rộng, da ngăm đen khỏe mạnh, bụng có “sáu múi” như dân thể hình nhưng chàng lại ăn chay. Ko hiểu sao với thân hình khỏe mạnh đó mà chàng có thể sống ngày ba bữa chỉ với cơm và rau và nước tương và tờ hủ và...vân vân... Vì ăn chay nên hành trang của chàng lên ktx ngoài mùng mền chiếu gối, sách vở đồ đạc còn có lỉnh kỉnh những chai những lọ những hũ nào là nước tương, đậu phộng, mì căn...nhưng đặc biệt nhất, và cũng kinh dị nhất, đó chính là một hũ MẮM ĐẬU to tổ chảng mà theo chàng là do người iu của chàng đã thức ba ngày ba đêm giã đậu rùi chờ thêm ba bảy hai mốt ngày nữa chờ nó lên men thành mắm, rùi cất công cho vào hũ gói gém cho chàng vào ngày tiễn biệt. Và cũng chính cái hũ mắm đậu oan nghiệt ấy đã mở ra biết bao nhiêu câu chuyện trần ai bi khổ vừa khóc vừa cười mà tôi – một nạn nhân – sắp kể cho các bạn nghe sau đây.
[5 phút dành cho nhà tài trợ - Cty xuxu Media, chuyên viết thuê chuyện tình, chuyện cười ^^]
Đã hết giờ quảng cáo. Câu chuyện xin phép được tiếp tục. Để bạn đọc tiện theo dõi, xin được giới thiệu đôi nét về mắm đậu. nghe giang hồ rằng nó làm từ đậu nành, để cho lên men, và một trong các kết quả tìm kiếm của google trả về cho từ khóa “mắm đậu nành” có câu sau “...mắm đậu nành nó có cái mùi khó tả lắm nhưng mà ngon lắm ,nó hôi hơn mắm lóc nữa đó...”. Vâng, điều tôi muốn nói ở đây là cái “mùi khó tả” của mắm đậu. Thật ra cũng ko khó tả lắm, vì để nói về nó ta chỉ có một từ duy nhất “siêu hôi”. Hiz, chỉ cần ngửi thấy mùi thôi là bạn sẽ cảm thấy đầu óc choáng váng, tay chân rụng rời, hết muốn sống luôn. Các cư dân trong ktx đều có chung nhận định như vậy, nhưng dĩ nhiên là trừ chàng Clock. Hàng ngày chàng đều lấy hũ mắm ra ngắm nhìn, lau chùi cẩn thận, nâng niu như vật gia bảo. Đến bữa trưa thì lại cẩn thận xoay từ vòng nắp hũ, từ từ giở ra cho “làn hương” kinh dzị nhất thế zan này từ từ bay lên, rùi lan tỏa khắp chốn nhân gian. Chàng sẽ vẫn đứng đấy, khịt khịt mũi như muốn thu về tất cả các “hương thơm” ấy vào mình, gương mặt chàng lúc ấy sẽ hiện vẻ ngất ngây hạnh phúc vì đc tận hưởng tình yêu mà người ấy của chàng đã gửi gắm vào trong hũ mắm. Nhưng than ôi, lúc ấy các cư dân khác chỉ còn cách chụp vội lấy vật gần nhất có thể đưa lên để bịt mũi lại mà mở đường máu thoát thân khỏi căn phòng “ngào ngạt hương thơm” này. Chẳng mấy chốc trong phòng chỉ còn mỗi chàng Clock ngồi nhâm nhi món mắm đậu, còn các cư dân khác thì đã vội chạy sang phòng đối diện, đóng kín cửa lại như thể sợ mùi hương sẽ bay theo. Cá biệt một số chàng có mũi nhạy cảm chạy tuốt ra hành lang, đến tận cầu thang nhưng vẫn luôn miệng kêu “Hôi wá trời ơi hôi wáaaa...”. Chỉ đến khi chàng Clock đã ăn uống xong xuôi, chén dĩa cũng đã rửa sạch sẽ thì cư dân còn lại của phòng mới dám mon men mò về, nhưng tay vẫn còn bịt mũi hay wấn khăn để đề phòng chút “hương thơm” còn sót lại.
Mọi chuyện chỉ mới bắt đầu...hehe...vẫn còn nhìu chuyện kinh dị hơn, mọi người đón xem kì tới nhé ;)
Truyện này hơi “có mùi” 1 chút…hehe…xem nhé :D
Mắm đậu truyền kì
By xuxu
Kì I: Hũ mắm tình iu
Ngày xưa, ở phòng 203 nhà A9 KTX ĐHQG Tp.HCM có một sinh viên tên thường gọi là Clock [đọc là Cờ-lóc]. Sở dĩ chàng có cái tên rất “tây” như vậy là vì gia đình chàng sở hữu 1 cửa hàng chuyên bán đồng hồ có tiếng ở xứ củ mì Tây Ninh. Như bao sinh viên khác, ngày vào đại học cũng là ngày chàng khăn gói xa gia đình để lên ở ktx này cho tiện việc học hành. Ở cùng chàng là các chàng trai vô cùng đáng iu và dễ mến. Clock có 1 điểm rất đặc biệt, đó là tuy đang là một thanh niên sức dài vai rộng, da ngăm đen khỏe mạnh, bụng có “sáu múi” như dân thể hình nhưng chàng lại ăn chay. Ko hiểu sao với thân hình khỏe mạnh đó mà chàng có thể sống ngày ba bữa chỉ với cơm và rau và nước tương và tờ hủ và...vân vân... Vì ăn chay nên hành trang của chàng lên ktx ngoài mùng mền chiếu gối, sách vở đồ đạc còn có lỉnh kỉnh những chai những lọ những hũ nào là nước tương, đậu phộng, mì căn...nhưng đặc biệt nhất, và cũng kinh dị nhất, đó chính là một hũ MẮM ĐẬU to tổ chảng mà theo chàng là do người iu của chàng đã thức ba ngày ba đêm giã đậu rùi chờ thêm ba bảy hai mốt ngày nữa chờ nó lên men thành mắm, rùi cất công cho vào hũ gói gém cho chàng vào ngày tiễn biệt. Và cũng chính cái hũ mắm đậu oan nghiệt ấy đã mở ra biết bao nhiêu câu chuyện trần ai bi khổ vừa khóc vừa cười mà tôi – một nạn nhân – sắp kể cho các bạn nghe sau đây.
[5 phút dành cho nhà tài trợ - Cty xuxu Media, chuyên viết thuê chuyện tình, chuyện cười ^^]
Đã hết giờ quảng cáo. Câu chuyện xin phép được tiếp tục. Để bạn đọc tiện theo dõi, xin được giới thiệu đôi nét về mắm đậu. nghe giang hồ rằng nó làm từ đậu nành, để cho lên men, và một trong các kết quả tìm kiếm của google trả về cho từ khóa “mắm đậu nành” có câu sau “...mắm đậu nành nó có cái mùi khó tả lắm nhưng mà ngon lắm ,nó hôi hơn mắm lóc nữa đó...”. Vâng, điều tôi muốn nói ở đây là cái “mùi khó tả” của mắm đậu. Thật ra cũng ko khó tả lắm, vì để nói về nó ta chỉ có một từ duy nhất “siêu hôi”. Hiz, chỉ cần ngửi thấy mùi thôi là bạn sẽ cảm thấy đầu óc choáng váng, tay chân rụng rời, hết muốn sống luôn. Các cư dân trong ktx đều có chung nhận định như vậy, nhưng dĩ nhiên là trừ chàng Clock. Hàng ngày chàng đều lấy hũ mắm ra ngắm nhìn, lau chùi cẩn thận, nâng niu như vật gia bảo. Đến bữa trưa thì lại cẩn thận xoay từ vòng nắp hũ, từ từ giở ra cho “làn hương” kinh dzị nhất thế zan này từ từ bay lên, rùi lan tỏa khắp chốn nhân gian. Chàng sẽ vẫn đứng đấy, khịt khịt mũi như muốn thu về tất cả các “hương thơm” ấy vào mình, gương mặt chàng lúc ấy sẽ hiện vẻ ngất ngây hạnh phúc vì đc tận hưởng tình yêu mà người ấy của chàng đã gửi gắm vào trong hũ mắm. Nhưng than ôi, lúc ấy các cư dân khác chỉ còn cách chụp vội lấy vật gần nhất có thể đưa lên để bịt mũi lại mà mở đường máu thoát thân khỏi căn phòng “ngào ngạt hương thơm” này. Chẳng mấy chốc trong phòng chỉ còn mỗi chàng Clock ngồi nhâm nhi món mắm đậu, còn các cư dân khác thì đã vội chạy sang phòng đối diện, đóng kín cửa lại như thể sợ mùi hương sẽ bay theo. Cá biệt một số chàng có mũi nhạy cảm chạy tuốt ra hành lang, đến tận cầu thang nhưng vẫn luôn miệng kêu “Hôi wá trời ơi hôi wáaaa...”. Chỉ đến khi chàng Clock đã ăn uống xong xuôi, chén dĩa cũng đã rửa sạch sẽ thì cư dân còn lại của phòng mới dám mon men mò về, nhưng tay vẫn còn bịt mũi hay wấn khăn để đề phòng chút “hương thơm” còn sót lại.
Mọi chuyện chỉ mới bắt đầu...hehe...vẫn còn nhìu chuyện kinh dị hơn, mọi người đón xem kì tới nhé ;)
có tem hehe
ReplyDeleteđọc dzô là tao bít mr Duy đồng hồ rùi chứ hem ai dzô đây hít á :)). thằng nì coi dzị mà...kinh dzị wóa há.à mà co đoạn nì:"Chàng sẽ vẫn đứng đấy, khịt khịt mũi như muốn thu về tất cả các “hương thơm” ấy vào mình, gương mặt chàng lúc ấy sẽ hiện vẻ ngất ngây hạnh phúc" chỗ nì coi chừng hem phải "hạnh phúc" mà coi chừng là...đang ngu người ra đóa á. mùi "hấp dẫn" wá trớn haha
ReplyDeleteHe...he, tếu ghê!!! Từng la người trong cuộc mà tui đọc còn mắc cười!! :), phát huy hen mập...
ReplyDeleteMất tem =[[
ReplyDeleteHiz, em hok xài Fire fox, xài IE thui, entry của Xu cứ hok có dấu như zị đọc hoa cả mắt lên =[[
XU, trộm kiu gọi Xu edit lại pài này cho trộm đọc nữa, éhhhhh
bệnh .............
ReplyDeleteđúng là phải bịt mũi khi...đọc , hê hê , tớ cũng chả ăn dc mắm đậu cậu à =]]
ReplyDeleteem bít một món kinh hơn...chao đấy ạ.Mắm đậu em nhớ có loại cũng hok hôi lắm,còn cố ăn nổi chớ chao thì em xin kiếu ^^.
ReplyDeletehahaha... có cơ hôi cho e fỏng vân a Clock gì gì đó nhaz... học hoi kinh nghiêm... ăn phải rông rãi 1 mình thê này thì mơi ngon miêg đuoc a àh :))
ReplyDeleteủa ủa, hông bít mắm đậu nó nhìn sao he :D, bít đậu tương à :D
ReplyDeletemà bạn j ưi, chao ăn ngon mà :D
Goi cho bao Tay Ninh di em, chac duoc dang do' hehe
ReplyDeletekhì khì, nhờ Xu heo chỉ bảo nên giờ e đã đọc dc kái entry... àh ờ mùi đặc biệt này!! Túm lại là nể ông Clock ý hết sức, ai cũng chạy mà zẫn điềm nhiên ngồi ăn!! Chắc là tại cô người iu làm đó thui, hok phải chị ý làm thì chắc Clock cũng bỏ chạy.
ReplyDeleteEm khóai ăn chao đấy chứ!! Đâu có hôi tẹo nào ^^