Mắm đậu truyền kì phần 2
Kì II: Vũ khí sinh học
Chắc hẳn các bạn còn nhớ, chàng Clock nhân vật chính của chúng ta cùng với hũ mắm iu dấu của chàng cư ngụ tại phòng 203 cùng vói bảy chàng trai dễ mến khác. Ngoài ra còn có phòng 204 đối diện là hàng xóm rất thân thiết với 203. Kì này câu chuyện của chúng ta sẽ xuất hiện thêm một nhân vật mới đến từ phòng 204, với một cái tên cũng rất Tây: BG [tiếng Anh đọc là Bi Gi]. Xin ko đi sâu vào tiểu sử của anh chàng BG này, chỉ xin được nói tóm tắt gã BG này là 1 tay lắm trò, chuyên đi nghĩ ra mí chuyện hok zống ai để chọc ghẹo người khác. Và chính BG cũng là người đã nhìn thấy tiềm năng về quân sự từ cái hũ mắm của Clock. Từng nhìu lần hít phải mùi mắm của Clock mỗi khi sang chơi, BG phát hiện ra mình có thể dùng hũ mắm như một loại vũ khí sinh học bất khả chiến bại. Vốn tinh nghịch, gã đã nghĩ ra nhìu trò vui với hũ mắm của Clock. Một hôm, nhân lúc Clock ko để ý, BG đã chôm đc hũ mắm vàng ngọc của Clock để trên đầu tủ, rồi lại nhân lúc đông đủ mọi người đang ngồi bàn chuyện quốc gia đại sự, hắn một tay bịt mũi một tay đưa hũ mắm đã mở nắp ra trước cái quạt duy nhất của cả phòng. Ko cần phải kể tiếp chắc các bạn cũng biết chuyện j sẽ xảy ra. Nói về miêu tả cảnh hoảng loạn thì chắc ko ai wa đc cụ đồ Chiểu “Bỏ nhà lũ trẻ lơ xơ chạy / Mất ổ đàn chim dáo dác bay”. Vâng, tình trạng mọi người lúc ấy cũng y như hai câu thơ trên vậy. Họ bỏ chạy toán loạn như lũ trẻ bỏ nhà, như đàn chim mất ổ, như con hổ mất rừng, như củ gừng mất rễ, ko wên vơ lấy nào khăn nào áo, có anh còn vơ nhầm...cái quần bịt mũi lại rùi ào ào chạy ra cửa chính thoát thân, bầu không khí trở nên náo động bởi đủ tiếng la hét. Ngoài tiếng kêu ai oán “trời ơi hôi wá” wen thuộc nay còn có thêm nhìu câu chửi rủa đc ưu ái dành cho BG “Tao hận mày”, “Tao giết mày BG ơi”, “Nu, pogodi! Hãy đợi đấy”...
Thế là từ đó BG chiếm luôn cái hũ mắm, lấy đó làm vũ khí để đi khủng bố khắp nhân zan. Tuy hắn cũng phải chịu đựng ko kém khi phải trực tiếp mở nắp hũ mắm, nhưng cứ nhìn cái cảnh bà con nhăn mặt khi nghe mùi mắm là hắn lại khoái tỉ ti. Nói về chàng Clock, sau khi bị cướp mất thực phẩm tình iu, cũng bắt đầu nhận ra cái thứ mà mình thưởng thức mỗi ngày vừa wa thực ra có mùi wá ư là kinh hãi, nên cũng đã gia nhập đoàn wân chạy tị nạn mỗi lần BG cho khủng bố.
Nhưng BG cũng biết sử dụng vũ khí sinh học của hắn vào chuyện giúp ích cho đời. Đó là mỗi khi lão trưởng nhà lên thu tiền điện nước hay nói hành nói tỏi, hắn lại âm thầm lặng lẽ lẻn ra phía sau, rồi lại cho hũ mắm ra trước gió, đưa mùi hương trứ danh đến với mũi của lão. Lúc ấy cư dân 203 dù cũng phải chịu đựng nhưng cứ nhăn răng ra cười như ko có chuyện j, trong khi lão trưởng nhà thì luôn miệng hỏi “mùi j mà kinh thế này”, sau đó lão cũng chuồn sớm, ko còn ở lại nhìu lời nhăng cuội nữa.
Rồi cũng đến ngày hũ mắm bị ăn hết, kết thúc sứ mạng của mình trên đời. Cư dân 203 mừng như mở hội, khua chiêng gõ trống ca hát tưng bừng suốt ba ngày đêm để ăn mừng sự kiện ấy. Riêng chàng Clock thì ngậm ngùi thương tiếc nhìn hũ mắm rỗng không nằm trên bàn, rụt rè đề nghị đc rửa sạch rùi giữ cái hũ làm kỷ niệm. Dĩ nhiên là đề nghị này bị bác ko thương tiếc, chàng Clock đành gạt nước mắt, gói gém hũ mắm cẩn thận rồi cho vào sọt rác. Câu chuyện truyền kì về hũ mắm đậu từ đó cũng kết thúc, đời sống ở 2 phòng 203 và 204 cũng trở về với vẻ bình yên vốn có.
Tây Ninh, ngày 15/09/2008
Tặng Clock và các thành viên p203,204
Never forget the time when we were together.
hiz, cm lỗi àh!? Seo hem hiện ra zị nè! Đâu mất tiu gòy
ReplyDeleteTÈM
ReplyDeleteTÉM
TEM
hì hì... e cũg mun o KTX ^^
ReplyDeleteko như mong đợi ở cái kì cúi nì!!!Hjx..hjx...
ReplyDeleteChậc, trong phòng em giờ có hủ mắm ruốc cũng bay mùi lả chả................
ReplyDeletecả hũ "mắm tình yêu" của người ta vậy mà xin giữ lại cái hũ làm kỉ niệm ko mà cũng hok cho.hehe.biết đâu vài bữa clock về quê xong người ấy của chàng lại làm cho chàng một hũ khác bự hơn để dành ăn cả năm luôn thì mấy anh chất.hehehehe
ReplyDeletecái mùi gê zậy còn ăn yo có ngon hông ku, ăn hết dc lun mới gê chứ haha =]]=]]
ReplyDeletechắc là ngon lắm =]]=]]