Bay...
Buổi sáng hôm nay thật đẹp. Trời trong xanh, không gợn chút mây, không khí phản phất cái dư âm se lạnh của cơn mưa tối qua và không gian thì bình yên quá đỗi. Lần đầu tiên trong vòng 4 năm qua, tôi có mặt ở nhà trong ngày sinh nhật. Hai mươi mốt tuổi, cái tuổi đã quá lớn để người ta mong đợi sinh nhật của mình. Và như một nghi thức đã có từ suốt 4 năm qua, tôi đánh dấu ngày mình chuyển sang tuổi mới bằng một bài viết, như một cách tự nói chuyện với chính mình về những được mất trong năm qua.