[B]ạn thân [part 2]




Viết tiếp Bạn thân part 2 nhé.

Hôm qua đọc lại phần 1, tự nhiên nhận ra là đã 10 năm rùi. Con số 10 năm lúc nào cũng để lại cho người ta ấn tượng về 1 khoảng thời gian ko phải là quá dài, nhưng nó đủ làm người ta giật mình khi đôi khi chuyện chỉ như mới hôm qua nhưng thực tế là đã 10 năm rồi. Ngần ấy thời gian đủ để thêm vào quyển sổ ký ức hàng ngàn, hàng vạn hay đến mức ko thể đếm được những trang kỷ niệm, chỉ chờ một ngày nào đó ở tương lai, ta ngồi lần giở từng trang để hoài niệm, và để bồi hồi.

Thế rồi hôm nay mình lại lật tiếp những trang ký ức, vội vàng lướt qua 3 năm kế tiếp nữa để trở về quá khứ 7 năm trước.

7 năm trước lớp 7A3 của mình có 1 sở thú mini. Ko hiểu bắt nguồn từ đâu mà cả tổ mỗi đứa lại mang tên 1 con vật. Này chuột, này voi, khủng long, vịt, tắc kè bông, có cả chó bécgiê nữa [mình hok nói mình là con j đâu :">]. Và bạn. Có một điều lạ là cả bọn đã rất cố gắng để gán cho bạn tên 1 con nào đó, nhưng hình như đều ko hợp. Uh nhưng mình nhớ có lần mình gọi bạn là cú mèo, chẳng nhớ rõ lý do nữa, nhưng thỉnh thoảng sau đó mình vẫn gọi bạn là cú, dù bạn chẳng giống cú là mấy. Mặt bạn tròn, bạn hiền khô. Uh mà mình chợt nhớ, mắt bạn thật buồn. Buồn xa xăm. Cái buồn mà mãi sau này mình vẫn ko hiểu được tại sao.

Năm lớp 7 thật ra chỉ mới làm nền cho tình bạn của mình và bạn thôi. Vì năm ấy mình thân với con vịt và con bécgiê hơn. Thân đến mức mình có thể viết ngay 2 entry về 2 đứa nó. Nhưng chẳng hiểu sao khi đọc lại những trang ký ức, mình chỉ thích dừng lại thật lâu ở những gì thật buồn, những gì mất mát và chia xa mà thôi. Và những trang ấy lại thuộc về bạn đấy, cú mèo à.

Lớp 8. Vịt và bécgiê bị chuyển sang lớp khác. Chỉ có mình và bạn là lại học chung . Dĩ nhiên bọn mình lại ngồi gần nhau. Lớp 8 là cấp lớp mình chán học nhất trong suốt 12 năm đi học. Vì bất mãn với việc ông thầy toán chủ nhiệm chuyên móm đề kiểm tra trước cho những đứa đi học thêm nên mình cũng chẳng thèm cố gắng học giỏi làm j [mình ko học thêm]. Năm ấy mình gia nhập nhóm đá banh, và là 1 thủ môn có hạng. Cả năm lớp 8 mình đi học sớm chỉ để đá banh đầu giờ và mong đến ra chơi để tiếp tục được chơi. Và nếu trong lớp ko có bạn thì mình buồn chết mất. Mình và bạn do đã quen nhau từ năm ngoái nên bây giờ càng thân nhau hơn. Có j cũng kể cho nhau nge, đi chơi chung, đi học về chung. Dĩ nhiên cũng ko thể tránh khỏi giận hờn. Nhưng con trai mà, giận rồi cũng quên ngay đấy thôi.

Bạn học ko giỏi, và mình lại có cảm giác tội lỗi vì mình hơn bạn. Mình cố ko tỏ ra quá vui mừng trước những bài kiểm tra mình lớn điểm hơn bạn. Mình cũng cố gắng giúp bạn học. Nhưng kết quả ko khả quan mấy. Mình tệ nhỉ?

Bạn thường đi xem mình đá banh, thỉnh thoảng thiếu người bạn cũng được vào chơi. Nhưng chủ yếu bạn vẫn đứng sau khung thành chơi với mình thôi. Bạn nhiệt tình, lại quá hiền, rất dễ bị người ta bắt nạt. Mình nhớ mỗi lần banh văng ra xa thật xa, bạn vẫn nhiệt tình chạy đi nhặt hộ [dù bạn ko hề chơi], rồi những lúc bóng vọt qua khỏi hàng rào trường, sang khu đất bên cạnh, cũng chính bạn là người đầu tiên xung phong leo sang nhặt bóng. Còn mình thì sao, mình chẳng làm gì cả, mình chỉ nhìn bạn hết chạy đi rồi chạy lại thôi. Mình đấy, bạn thân của cậu đấy. Mình tệ thật.

Rồi cũng kết thúc lớp 8. Nghỉ hè. Mình, con vịt và becgiê cũng hẹn sẽ ghé nhà thăm bạn trong hè. Nhưng 3 tháng hè trôi qua lặng lẽ, chẳng có cuộc gặp mặt nào đủ 4 đứa ngày xưa. Chỉ thiếu mỗi bạn. Vì mỗi lần ghé nhà bạn đều ko gặp, bạn bận đi đâu ấy. Hỏi những đứa em bạn ko đứa nào chịu nói. Rồi những lần sau nữa, mỗi lần đi ngang mình đều cố nhìn vào để tìm bạn. Nhưng tất cả những gì mình thấy chỉ là cái khoảng tối tăm tĩnh mịt trong gian nhà gỗ mái lá của bạn. Rồi mình tự nhủ, thôi thì cứ chờ vào năm học mới ắt sẽ gặp bạn thôi.

Vào năm học mới. Lại chen lấn xem danh sách lớp mới. Bạn ko cùng lớp với mình. Nhưng bạn học ngay lớp bên cạnh. Uh, có j chạy sang chơi cũng được mà.

Nhưng rồi chẳng thấy bạn đâu.1 ngày, 2 ngày, rồi cả tuần sau đó.

Bạn đã nghỉ học. Ngay vào năm cuối cấp.

Rồi chẳng bao giờ gặp lại bạn từ đó.

Sau này con vịt kể, hỏi ra mới biết bạn nghỉ học để đi làm, phụ giúp gia đình và nuôi các em. Bạn làm phụ thợ hàn hay cái j đại loại thế.

Rồi năm lớp 9 với những bận rộn, lo toan cho kì thi chuyển cấp, mình ít nghĩ đến bạn hơn. Và cấp 3 mở ra cho mình một chân trời lạ lẫm hơn, mình say mê khám phá...

Và rồi lãng quên...

Khi viết những dòng này, mình rất mong được gặp bạn. Mình sẽ nhận ra nhau chứ? Có lẽ là thế. Vì mình vẫn ko khác gì so với ngày ấy. Và mình tin bạn cũng vậy, sẽ vẫn với ánh mắt buồn và nụ cười hiền hậu năm nào.

Hết phần 2.

-----

Lại mất đi 1 người bạn, lần này ko vì ai cả, là do cuộc sống, hoàn cảnh đẩy đưa. Cũng như lần trước, mình chẳng làm được j. Cứ nhìn nó ra đi.

Thik comment này của Vikki ở part 1:

...Hjiii...Bạn....Như những hạt cát...Lóng lánh...Long lanh...Nhưng lại dễ vuột khỏi tầm tay :)!...


...Vikki là nguoi..Chỉ có thể làm tốt tình bạn....Nhưng ko biết "níu kéo" tình bạn....Một khi nó ra đi...Chỉ đành lặng lẽ...Chấp nhận :)!...

...Buồn thì buồn thật..Nhưng ko "đau lòng" và "hối hận"...Chỉ còn đọng lại những suy nghĩ...dai dẵng và lắng đọng...

Uh, anh cũng thế Vikki à.

-----

Một lần nữa cảm xúc lại đưa những dòng chữ của mình sang một hướng khác. Đã định viết về 1 người bạn khác với màu sắc vui tươi hơn, nhưng rồi những ý nghĩ về bạn chợt xuất hiện, và part 2 lúc đầu đã được xóa đi, thay thế bằng bài viết này.

Và part 3, có lẽ vẫn là những kỷ niệm buồn. Sẽ chờ khi cảm xúc đến, và lại viết.

Comments

  1. ...[Đ]ến chiếc lá cũng cần có nhau...
    [S]ao em không giữ nỗi yêu thương...
    [L]ạc về đâu giữa cơn sóng chiều về...
    [L]á cứ trôi buồn mênh mang...
    ...Kỷ niệm sẽ mãi chỉ còn là kỷ niệm...Sang trang rồi thì chấp nhận vậy...Có vui, có buồn..Nhìn lại và mỉm cười...thế thôi...
    ...Rồi mọi chuyện sẽ khác...

    ReplyDelete
  2. ...[Đ]ến chiếc lá cũng cần có nhau...
    [S]ao em không giữ nỗi yêu thương...
    [L]ạc về đâu giữa cơn sóng chiều về...
    [L]á cứ trôi buồn mênh mang...
    ...Kỷ niệm sẽ mãi chỉ còn là kỷ niệm...Sang trang rồi thì chấp nhận vậy...Có vui, có buồn..Nhìn lại và mỉm cười...thế thôi...
    ...Rồi mọi chuyện sẽ khác...

    ReplyDelete
  3. ...[Đ]ến chiếc lá cũng cần có nhau...
    [S]ao em không giữ nỗi yêu thương...
    [L]ạc về đâu giữa cơn sóng chiều về...
    [L]á cứ trôi buồn mênh mang...
    ...Kỷ niệm sẽ mãi chỉ còn là kỷ niệm...Sang trang rồi thì chấp nhận vậy...Có vui, có buồn..Nhìn lại và mỉm cười...thế thôi...
    ...Rồi mọi chuyện sẽ khác...

    ReplyDelete
  4. Phục Snape!
    Herher! Trong entry của aXu cũng có một phần nhỏ từ Vikki nhỉ...Đọc entry thật ra Vikki nhớ lại nhiều chuyện của riêng mình lắm...Hjii...^^!...

    ReplyDelete
  5. "bạn"... mày mún gặp... mún nhận ra nhau nhưng có chắc vẫn còn là "bạn" của ngày xưa... 7 năm rồi... m đã đi một con đường khác, "bạn" của m đã đi một con đường khác...m mún gặp bạn, nhưng "bạn" liệu có còn mún gặp m...liệu giờ đây "bạn" còn có thể thoải mái kể chuyện cho nhau, chia sẻ cho nhau như ngày nào... cái gì đã wa thì cứ cho wa... đừng níu kéo hoài... đây ko phải là một kỉ niệm vui...giữ lại đôi lúc không tốt đâu... tập quên đi... t đã quên nhiều rồi..

    ReplyDelete
  6. ₪ ßờm Ħêu ₪March 8, 2009 at 2:37 PM

    uh, t kg bùn kg đau lòng chỉ thấy tiếc cho ngta..=.=

    ReplyDelete
  7. thì có ai níu kéo đâu...chỉ là t nhớ lại zậy thôi...như cm của Vikki nói đó.

    ReplyDelete
  8. hihi... chắc lâu lắm rồi Snape mới cm xưng anh, em với mày... có khi nào nhờ quen t hok Xu :D

    ReplyDelete
  9. TRong cuộc đời có đc bao nhìu người bạn thân nhỉ???Cũng thật là buồn khi nhìn bạn ngày càng xa mình nhưng ko thể làm gì để nếu giữ bạn lại.Entry bùn thiệt,cảm động thiệt đó a Xu,hồi lớp 7 lớp e cũng là cái vườn thú nè:muỗi,rắn,ngựa,rùa...mà e cũng hok nói e con gì đâu ^^

    ReplyDelete
  10. Cmt này quý lắm nghen, em dùng on-screen keyboard để type nó đó.
    Bạn, qua từng thời kỳ, thì dườ nng như bạn cũng ko còn hoàn toàn là bạn nữa....bùn lắm, entry vừa rồi và cái này của anh gợi cho em nghĩ nhiều đến chuyện cũ..những thứ em đã cố chỉ để nó tồn tại trong ký ức.
    Những thứ trong ký ức đó...tồn tại như 1 từ tiếng anh ko hòan hảo :LANJ. 4 chữ cái đầu trong tên mỗi đứa, em vẫn luôn nghĩ đáng lẽ ra thằng bạn phải là D thay vì J để “vùng đất” của bọn em trở nên hoàn chỉnh…quãng thời gian 3 năm đó là những gì tuyệt vời nhất mà em có đc.
    Quả thật con số 4 chưa bao h là điều tốt đẹp cả. 4 đứa, 4 năm…nhắc lại những cái này…nghĩ đến nó…quá khứ là những điều đẹp nhất mà cũng kinh khủng nhất…những mối quan hệ bắt đầu vào những ngày hè, để đc nắng sưởi ấm và cũng để làm thứ keo dính vô hình đó tan chảy đi…
    Khi bức tường vững chắc đó bắt đầu có những vết nứt thì ngta mới chợt nhận ra và làm mọi cách để xóa đi, nhưng đã nứt rồi thì chỉ cần 1 tác nhân nhỏ là đủ làm cho bức tường đó sụp đổ hoàn toàn….cũng trong 1 ngày hè…
    Tên của nhỏ bắt đầu bằng chữ A, là nguyên âm duy nhất trong “vùng đất” ko hoàn chỉnh của 4 đứa. Mất nó rồi thì vùng đất chẳng bao h có thể là vùng đất dù thằng bạn có tên D hay ko…
    Chưa bao h em có thể quên nụ cười và những cái hồn nhiên mà ngày đầu em gặp nó…chưa bao h quên cảm giác đc ôm nó những ngày mùa đông…những lúc 4 đứa còn hay đi h đứaọc chung…những buổi trưa đi bộ dưới trời nắng…những ngày Tết….những đêm giao thừa…ký ức về nó đều là “những”…nhiều.
    Khác với anh, em vẫn luôn gặp nó mỗi khi đi dọc dãy hành lang, mỗi khi ra vào lớp, khi vòng vèo trong thị xã nhỏ bé này…nó vẫn mang dáng vẻ thời bọn em còn là bạn nhưng đó ko bao h còn là bạn em cả….
    Em vẫn rất khắt khe với 2 từ “bạn thân”, có lẽ ngoài 3 đứa nó thì chưa ai khác đc em coi vậy…Có lẽ 1 ngày nào đó em sẽ viết entry về nó. Có thể là ngày mai, hay tuần sau, tháng tới hoặc sẽ ko bao h viết ra cả…

    ReplyDelete
  11. —»Diëµ ¶_an«—March 9, 2009 at 3:04 PM

    ùi,entry này cũng về bạn mà khác hẳn entry trước:D! Đúng là có rất nhiều lý do để đánh mất đi một tình bạn anh xuxu nhỉ! Hẻm phải tại ai cả,chỉ là dzo cuộc sống,là dzo hoàn cảnh đây đưa thuj,dzậy mà cũng mất đi tình bạn...Tình cảm con người đúng là bị nhiều thứ trong cuộc sống chi phối mà!
    Giống như bạn bè em dzậy,cấp 2 cũng chơi chung dzui lém,cũng thân lém,mà lên cấp 3 hết đc học chung rùi,lúc đầu gặp nhau còn dzui dzẻ chào hỏi,hỏi thăm nhau đủ thứ chuyện...mà dần dần gặp nhau chỉ còn nhếch môi cười cái rùi đi tiếp thuj...đó là những bạn em học chung hồi cấp 2 đấy anh xuxu,hình như học khác lớp rùi,có bạn bè mới rùi,lại ít khi tiếp xúc,gặp mặt,tình cảm bạn bè hùi đóa cũng mờ nhạt dzần,hiz! Mà đóa cũng chỉ là những người bạn chơi chung hùi lớp 9 thui,hỏk thân lém anh xuxu ạh,bạn thân nhất của em giờ học ở tp rùi,mà tuần nào nó dzìa nhà cũng ra nhà em chơi hết,cũng kể cho em ngeh đủ thứ chiện về bạn bè,trường lớp của nó hết,em cũng dzậy nữa,hihi,lúc đầu em cũng sợ em và bạn em sẽ "wên" mất nhau khi ai cũng đều có bạn bè mới,hẻm còn đc học chung nữa,hỏk đc gặp nhau nhiều nữa...,nhưng mà hẻm phải anh xuxu oy,tụi em vẫn là bạn thân nhứt của nhau,hẻm có "wên" nhau nèh anh xuxu,chỉ là lại có thêm những mối wan hệ bạn bè mới thuj :)!

    ReplyDelete
  12. —»Diëµ ¶_an«—March 9, 2009 at 3:13 PM

    Àh,mà c.m của vikki đọc nghe hay wá àh anh xuxu:)!! híhí mà chị xìnép c.m entry này cho anh xuxu lại xưng em nữa kìa,her her,lần đầu em mới thấy:))! Mà công nhận chị xìnép ghê thiệt,viết c.m bằng bàn phím ảo mà viết dài ghê ^.^!!!
    hey,mà anh xuxu còn part 3 nữa kìa,hẻm bik lại 1câu chiện về t/bạn như thế nào đây,hihi,muốn đc đọc wá,sớm viết tiếp part 3 nhen anh xuxu:X!

    ReplyDelete
  13. Trời, nhìn lại cái cmt...gõ bằng on-screen keyboard mà vậy...OMG..công nhận mình cũng dữ...đáng lẽ còn dài hơn, nhưng để đó..lỡ hôm nào viết entry...

    ReplyDelete
  14. lần thứ ba đọc entry bạn viết, lần này Cm đàng hoàng hơn, kỉ niệm của bạn buồn quá, giá như Cú có 1 hoàn cảnh tốt hơn thì...mọi chuyện đã khác.Nhưng bi giờ Xu vẫn có thể xây dựng lại được mà, hãy về và tìm lại người bạn ấy... hi vong luc ay se doc duoc 1 entry hay, cam xuc...

    ReplyDelete
  15. :), anh ạh, bị chửi nãy h rùi còn cố cm cho anh ( tội ôm máy tính mấy tiếng liền )
    thì thui :), cười, con người .........

    ReplyDelete
  16. @Snape: comment của em còn hay hơn cái entry của anh nữa...nó làm anh rung động...đến nỗi anh ko bie61t phải nói j với em bây giờ nữa.một ngày nào đó hãy viết entry em nhé,để ta vào đọc,và có lẽ lúc ấy ta cũng ko tìm đc lời để diễn tả cảm xúc của mình như bây giờ.
    @Vikki: uh, chắc ai cũg có 1 phần như vậy mà Vikki.Như cái entry lần trước í...nhưng nếu entry của a cứ gợi mọi người nhớ như vậy, thườg cũg là chuyện bùn thì ko bít ai có nên típ tục part 3 ko :(
    @LKD: hehe.tụi t trên blog thì giả vờ vậy thôi m ơi.cần j m.kaka
    @Lan:uh, vì mình k gặp nhau thường xuyên nữa thì chắc chắn tìnjh cảm s4 nhạt dần thôi em ạ...mà bạn của e ở tp mà hay thăm em là zui quá rùi...hii...tụi e vẫn là bạn thân nhứt của nhau...hii...tuyệt quá ^^
    @Nobita:wa rùi cho wa lun Nobita ạ.zờ gặp nhau thì cũng nói đc vài câu là cạn chuyện thôi.haizzz

    ReplyDelete
  17. ....................tình bạn là điều đáng quý......đáng trân trọng ...đáng giữ gìn....nhưng người ta lại.......chẳng bao h.........có thể tắm hai lần trên một dòng sông.......NUỐI TIẾC CHỈ NHƯ QUÊN LÃNG....TÌM QUÊN ĐI...ANH NHÉ.....

    ReplyDelete
  18. ....................tình bạn là điều đáng quý......đáng trân trọng ...đáng giữ gìn....nhưng người ta lại.......chẳng bao h.........có thể tắm hai lần trên một dòng sông.......NUỐI TIẾC CHỈ NHƯ QUÊN LÃNG....TÌM QUÊN ĐI...ANH NHÉ.....

    ReplyDelete

Post a Comment

Để đề phòng blog bị lỗi ko comment được, trước khi bấm Post comment các bạn nên copy nội dung comment lại trước.

Popular posts from this blog