Nếu cuộc đời là một cuốn phim tua lại được


Những lúc rảnh rỗi, tôi rất thích ngồi quán ven đường nhìn dòng người qua lại ngược xuôi. Cuộc sống, con người và mọi thứ, cứ lần lượt lướt qua. Tất cả như những thước phim về cuộc đời hiện tại, không đoạn kết, lướt ngang trước mặt ta và cuốn đi mãi về tương lai. Vậy có cách nào xem lại những đoạn phim của quá khứ? Có, nếu cuộc đời là một cuốn phim tua lại được.


Nếu cuộc đời là một cuốn phim tua lại được, tôi sẽ ngồi trước sân nhà và "bấm nút" để tua lại đoạn phim về những ngày ấu thơ. Mọi thứ xung quanh bỗng trôi đi vùn vụt, và kìa cái khoảnh sân bé nhỏ chỉ vừa đủ chỗ đậu xe trước mắt tôi bỗng chốc sẽ trở thành mảnh sân ngày xưa rộng lớn, với những cây mận cây xoài sum xuê cành lá, những khóm hồng rực rỡ giữa thảm cỏ xanh. Và dĩ nhiên không thể thiếu hình ảnh thằng bé tôi lon ton chạy khắp sân bắn bi, trốn tìm cùng lũ bạn.

Nếu cuộc đời là một cuốn phim tua lại được, tôi sẽ ngồi bệt dưới tán cây bạch đàng trên con đường cát trắng gần nhà, tua lại đoạn phim về những chiều đá bóng, những ngày tập xe đạp gian nan trên con đường ấy. Số lần dạo chơi trên con đường gắn liền với tuổi thơ này ngày một ít đi theo thời gian, và đến giờ này chỉ có thể tìm về bằng cách tua lại đoạn phim quá khứ.

Nếu cuộc đời là một cuốn phim tua lại được, tôi sẽ ngồi giữa sân trường cấp 1, cấp 2, rồi cấp 3, tua lại những đoạn phim tinh khôi một thời áo trắng. Này là tôi ngây thơ cấp 1, rụt rè đưa tờ 200 đồng để đổi lấy chiếc bánh xinh xinh ngon ngọt từ cô bán hàng; này là tôi tinh nghịch cấp 2, lén dán giấy vào lưng cô bạn bàn trước; và này là tôi thời cấp 3 mới lớn, ngơ ngẩn những chiều trên ban công nhìn theo một bóng áo tinh khôi. Những đoạn phim không lời hiện về ào ạt, nhưng sao thấy cảm xúc đong đầy.

Nếu cuộc đời là một cuốn phim tua lại được, tôi sẽ ngồi vào chiếc bàn quen thuộc năm cuối 12, xem lại những đoạn phim về một thời để nhớ. Kìa là bạn bè tôi, những gương mặt thân quen dường như đã bị dòng đời cuốn đi, khiến chúng tôi ngày một xa nhau, giờ đây bỗng trở về xung quanh tôi cùng những kỷ niệm không thể nào quên. Những giờ học ngập tràn tiếng cười. Những lúc cả lớp im lặng căng thẳng nghe cô la mắng. Những lúc lén đọc truyện, ăn vụng trong giờ học. Những lúc quay bài. Những buổi cả lớp nghiêm túc miệt mài ôn thi. Những thước phim không lời, một lần nữa, lại dường như đong đầy cả tiếng nói, tiếng cười, tiếng thầy cô giảng bài, và tiếng những lần cả lớp đồng ca.

Nếu cuộc đời là một cuốn phim tua lại được, tôi sẽ về lại ký túc xá thân thương, tua lại những đoạn phim ngày tôi và em bên nhau hạnh phúc. Sẽ là những thước phim về những đêm tôi đứng đợi em dưới hàng cây xanh lá, rồi hai đứa sẽ nắm tay nhau dạo bước khắp những con đường trăng. Là những chiều tôi đạp xe đưa em đi học, là vòng tay em ôm lấy tôi thật chặt những lần xe đổ dốc, là những chiều trú mưa dưới hiên phòng. 

Nếu cuộc đời là một cuốn phim tua lại được, đó sẽ là cuốn phim hay nhất, tuyệt vời và cảm xúc nhất.  Sẽ là cuốn phim đong đầy nỗi nhớ, là con tàu vượt thời gian đưa ta về với những ngày đã xa, với những thứ đã dần lùi vào dĩ vãng, với những con người đã rời xa ta mãi mãi, và với những ký ức nồng nàng không bao giờ quên.

Vùn vụt…vùn vụt…tất cả chợt tan biến. Chỉ còn cuộc đời – cuốn phim của hiện tại và tương lai.

Và ước gì cuộc đời là một cuốn phim tua lại được.

[bài đã đăng trên Tuổi Trẻ Online: http://teen.tuoitre.vn/Index.aspx?ArticleID=375048&ChannelID=574]

Comments

  1. Nhưng cuộc đời không thể nào là một cuốn phim tua lại được, có chăng chỉ là ôm lại kỉ niệm trong đầu. Ít ra bạn cũng đã có quá nhiều khoảng khắc hạnh phúc để nhớ lại, vậy là bạn đã hơn nhiều người rồi. Vậy thì chúng ta cứ xem như không tồn tại khái niệm "thời gian", chỉ có khái niệm "ngay lúc này"! Hãy sống hết mình và tận hưởng cuộc sống nhé bạn của tôi!

    ReplyDelete
  2. Ah, lâu rùi mới thấy butchi comment :)

    Mình rất thích cách nghĩ ko tồn tại khái niệm thời gian, chỉ có ngay lúc này của bạn :) Mình vẫn luôn sống hết mình và tận hưởng cuộc sống đấy thôi. Mong ước cuộc đời là một cuốn phim tua lại được chỉ xuất phát từ một chiều ngồi ven đường và thấy những hình bóng vụt qua trông thân quen và gợi nhớ hình ảnh mình khi xưa thôi. Chỉ muốn được xem lại, dù chỉ một lần, những chuyện đã qua lại diễn ra trước mắt mình. Như vậy cũng thú vị lắm chứ :D

    ReplyDelete
  3. Cám ơn anh Phú đã khen, em rất vui vì comment đầu tiên của anh :x

    ReplyDelete
  4. haha dòng cuối nghe romantic quá xá trời đất. Nhớ tóc ngắn :)) (bắn phập ngay tim đen)

    ReplyDelete
  5. oái bạn nào bắn trúng tim mình vậy hihi ngại wá hà...thời tuổi trẻ ấy mà :"> :)) :P

    ReplyDelete
  6. bài này mới đc đăng trên chuyên trang teen của tuổi trẻ đó nhen :D

    ReplyDelete
  7. làm nhá báo đi chàng trai trẻ,ta thấy anh tiềm năng quá xá trời đấtkhà khà.
    "Tuổi trẻ ấy mà" rìu không qua mắt thợ nổi.Anh vẫn còn lưu luyến! lão tướng này lại bắn vào tim đen anh phập khà khà

    ReplyDelete
  8. haha, chuyện làm báo thì ok, mộng của em :"> còn chuyện luyến lưu thì hết thật roài haha :P

    ReplyDelete
  9. suy nghĩ đc đấy!
    nhưng để là cuốn phim hay thì xu phải vừa là đạo diễn, kiêm diễn viên chính cả là nhà quay phim chuyên nghiệp nữa!

    ReplyDelete
  10. Nếu cuộc đời sẽ tua lại được tôi sẽ lại quay lại để ướt mưa thêm một lần nữa, này là tôi đã đưa để, tất cả chỉ còn cuốn phim quay lại .
    ............................
    thép hòa phát | thép hộp mạ kẽm

    ReplyDelete

Post a Comment

Để đề phòng blog bị lỗi ko comment được, trước khi bấm Post comment các bạn nên copy nội dung comment lại trước.

Popular posts from this blog

[Truyện ngắn] Am cu ly xe - Thanh Tịnh