Posts

Showing posts with the label Cảm xúc

Ký ức

Image
Phải chăng ký ức vô hình vô dạng, vô hương vô vị, vô sắc vô thanh?

Một buổi tối ở quê nhà

Image
Một buổi tối ở quê nhà, lại chở má dạo quanh phố xá, thú vui được hai má con duy trì từ ngày mình mới biết chạy xe. Cũng đã 7 – 8 năm rồi, vẫn lộ trình ấy, vẫn những con đường ấy, những dãy nhà ấy. Thời tiết quê nhà dạo này cứ lành lạnh suốt ngày, ban đêm lại càng thích.

Về với biển

Image
Sáng thứ bảy, uể oải vươn mình thức dậy sau giấc ngủ vùi từ tối đêm qua, khi trở về từ chuyến hành trình về với biển. Cơ thể vẫn còn rã rời sau chuyến xe ì ạch và dằn xóc trên con đường đang bị cày nát vì sửa chữa. Tuy vậy, giấc ngủ đêm qua cũng thật nhiều mộng mị. Những gương mặt thân quen trong chuyến đi cứ lần lượt bước vào giấc mơ, rồi cũng lần lượt bước ra, để lại thực tại rằng tất cả đã kết thúc, và mình lại đang nằm giữa Sài Gòn trong một sáng cuối tuần đầy nắng. Và cứ nằm đấy mà hồi tưởng lại chuyến đi vừa qua.

Nhật ký

Image
Những dòng nhật ký ghi vội, giữa những ngày bộn bề, không đủ thời gian để viết thật nhiều về những cảm xúc và suy nghĩ chợt lướt qua hay đọng mãi trong tâm trí.

Về một chuyến đi

Image
Chuyến bay của hãng hàng không Jetstar mang số hiệu BL 595 hạ cánh xuống phi trường Tân Sơn Nhất lúc 1h45, chậm hơn 45 phút so với dự kiến vì máy bay bị trễ chuyến. Khi máy bay hạ thấp dần độ cao, xuyên qua những cụm mây trắng xóa và bên ngoài cửa sổ khung cảnh hiện ra là những dãy nhà lô nhô chứ không còn là những dải núi non trùng điệp xanh ngắt một màu của mảnh đất miền trung, tôi biết mình đã về đến Sài Gòn, đến miền nam. Và ít phút sau đó, khi lại một mình chạy xe máy len lỏi qua những con đường chật chội, ồn ào và ô nhiễm của Sài Gòn, tôi mới thực sự tin rằng mình đã rời xa miền trung, vùng đất mà tôi đã có một chuyến hành trình rong rủi trong gần một tuần qua.

Những người đàn ông bán hàng

Image
Tôi không biết mình bắt đầu chú ý đến những người bán hàng không phải là phụ nữ từ khi nào. Có lẽ từ khi biết nhìn cuộc đời với gam màu không phải màu hồng, biết nhìn thấy và biết xót xa trước những mảnh đời xung quanh, tôi mới thật chú ý đến những người đàn ông bán hàng.