Lần giở kỷ niệm


Ngày tết, bạn bắt tay vào dọn dẹp nhà cửa. Bắt đầu từ phòng bạn, khoảng không gian riêng thường xuyên bị bỏ bê từ ngày bạn đi học xa.

Bạn thích công việc dọn dẹp. Bởi dẫu có nhiều vất vả, nhưng mỗi khi dọn xong, nhìn lại căn phòng sạch bóng và tươm tất, mọi vật dường như đều sáng lấp lánh là bạn lại thấy khấp khởi trong lòng.

Nhưng công việc dọn dẹp với bạn không hề dễ dàng.

Không phải vì phòng bạn có quá nhiều thứ để dọn, và tất cả nằm yên dưới lớp bụi dày cui và mạng nhện giăng mắc khắp nơi.

Mà là vì bạn khó có thể ngăn mình không lần giở những kỷ niệm xưa sau khi đã phủi quét đi lớp bụi thời gian bao bọc lấy chúng.


Bạn bắt đầu bằng việc dọn hộc tủ của mình, và bắt gặp chiếc hộp những món quà lưu niệm be bé xinh xinh mà bạn bè tặng bạn.

Và vậy đó, công việc dọn dẹp tuy chỉ mới bắt đầu mà bạn đã phải dừng tay rồi.

Để ngắm những món quà mà bạn luôn xem là kỷ vật kia.

Này là những chiếc móc chìa khóa đủ hình đủ dạng,
Này là những con thú xinh xinh bằng thủy tinh,
Này là những món quà thủ công xinh xắn, dễ thương,
Này là chiếc lọ bí mật,
Này là chiếc túi len ai đó tự đan,
Này là hộp kẹp sôcôla giờ chỉ còn cái hộp còn “nội dung” thì đã hết nhẵn từ lâu…

Bạn nhớ như in từ kỷ niệm gắn với mỗi món quà, và trân quý chúng, như cách bạn trân trọng tình cảm mà người tặng quà đã dành cho bạn, dẫu thời gian trôi qua và mọi thứ có nhiều thay đổi.

Ngắm nghía, nhớ, rồi nâng niu, lau chùi những món quà xong, bạn lại tỉ mẩn xếp tất cả trở lại vào hộp, tiếp tục việc dọn dẹp của mình.

Rời hộp quà, bạn lại bắt gặp hộp đựng thiệp. Và, nào có thể tiếp tục dọn dẹp, khi trên tay bạn là hàng chục chiếc thiệp đủ màu sắc, hình dáng mà chứa trong đó là những tình cảm nồng ấm mà bạn đã nhận được mỗi mùa noel, mỗi khi xuân về hay trong những lần sinh nhật.

Bạn đọc lại từng tấm thiệp một, rồi lại nhẹ nhàng vuốt cho chúng phẳng phiu, cho lại vào hộp, và tự nhủ, phải tiếp tục công việc dọn dẹp thôi.

Bạn quay sang nhặt nhạnh những quyển truyện tranh, những cuốn sách bạn để lung tung khắp phòng, gom chúng lại, phân loại, cho vào kệ, vào thùng. Những quyển truyện tranh xuất bản từ thời bạn còn học cấp 1, cấp 2, vốn đã nằm yên trong thùng từ những mùa dọn dẹp trước, nhưng bạn không thể ngăn mình không lôi chúng ra đọc lại mỗi khi có thời gian. Và mỗi lần dọn dẹp là mỗi lúc bạn phân vân, không nỡ vứt bỏ chúng vĩnh viễn. Xếp vào và lại lôi ra, phòng bạn ngày càng chật, nhưng bạn không thể vứt đi những thứ đã từng gắn bó với mình suốt một thời gian dài, như những quyển truyện tranh.

Thu nhặt truyện và cho vào kệ, bạn dừng lại và ngắm nhìn tủ sách truyện tranh của mình. Cái kệ nhỏ xíu bằng gỗ sơn xanh dương đã quá sức chứa so với bộ Conan đồ sộ mà bạn sưu tập trong gần 10 năm, rồi những quyển Harry Potter thời còn xuất bản từng tập nhỏ. Lại thêm vài bộ truyện tranh khác, bạn lại chần chừ, hay là mình đã quá lớn để đọc truyện tranh? Bạn đưa tay lấy 1 cuốn, lật ra đọc vài trang, và rồi bạn…nằm lăn ra đọc cho hết cả quyển. Truyện vẫn còn hay lắm, như mỗi lần xem lại những bộ phim hoạt hình ngày xưa, bạn lại học được thêm nhiều điều, thì cũng vậy, đọc lại truyện tranh, bạn lại thấy hay thêm nhiều thứ. Thôi, lại quét bụi cho chúng và đặt chúng lại vào kệ vậy.
Mà cứ thế này thì bao giờ bạn dọn dẹp xong đây?

Bạn mau chóng quét dọn khu truyện tranh, rồi tiếp tục dọn dẹp những thứ kế tiếp. Rồi bạn bắt gặp một túi nylon nhỏ, có chứa một xấp giấy màu, một mớ giấy tập đã úa vàng. Bạn lần giở từng thứ trong đó, và ồ lên thích thú khi trong tay bạn giờ đây là những tờ giấy màu bạn học thủ công hồi lớp 4, lớp 5. Những tờ giấy màu qua thời gian vẫn tươi mới và láng bóng trong màu sắc của chúng, và kia là “tác phẩm” đan lát bằng giấy màu của bạn, với những nan đan xiên xẹo và những nếp gấp vụng về.

Còn những tờ giấy tập úa vàng kia lại chính là những tờ được rứt ra từ quyển tập viết và chính tả, có lẽ là từ thời lớp 1, lớp 2 của bạn. Nhìn xem, màu mực tím vẫn còn nổi bật trên màu giấy, những con chữ ngả nghiêng xiêu vẹo thật xấu của bạn, ngay từ lớp 1 đã thế. Bạn thầm cười vì đến giờ chữ bạn cũng có khá hơn đâu. Nhưng mà những bài chính tả thì luôn 10 điểm nhé, niềm tự hào của bạn ngày đó là luôn đứng đầu trong môn chính tả và tập đọc mà.

Mà đến giờ thì bạn quên hẳn chuyện dọn nhà rồi, vì bạn vẫn đang mân mê từng tờ giấy, đọc cho bằng hết những bài chính tả ấy kia mà. Bạn còn tìm thấy trong đó một vài bài kiểm tra toán, lại có một bài tập làm văn hồi lớp 7 nữa. Đề là “tường thuật buổi khai giảng ở trường em”, bạn đọc lại một mạch, và nhận ra…sao hồi đó mình viết cũng tốt quá nhỉ. Mà sao những bài kiểm tra toàn điểm cao thế kia, phải rồi, vì ai lại đi giữ lại những bài kiểm tra điểm thấp kia chứ.

Vẫn còn những góc tủ, những thùng đồ đang chờ tay bạn dọn dẹp nằm kia. Ai biết được chúng sẽ lại mang đến cho bạn những kỷ niệm gì.

Tiếp tục dọn dẹp thôi, bạn tự nhắc mình, dù biết rằng rồi cũng sẽ mất không ít thời gian để lần giở kỷ niệm qua những món đồ nằm khắp nơi trong phòng mình.

Comments

  1. P thích bài viết này xu mập ạ ^^

    ReplyDelete
  2. oh h moi nhan ra t va xu co nhieu diem chung qua

    ReplyDelete
  3. ví dụ như là gì, bạn Wind nhỉ? :)

    ReplyDelete
  4. con gái là người thường hay giữ lại nhưng kỉ niệm từ thời tiền sử. Mình truoc đây cũng vậy, nhưng giờ thì mình đã bỏ đi tất cả những thứ đã từng gắn bó trong suốt thời gian dài.

    ReplyDelete
  5. Nho nhung cong viec nay qua :X:X:X! Hoi do Vikki cung co mot cai hoc tu nang trich, keo ra keo vo muon xe tu - toan de nhung thu linh tinh tu nam cap I :))! :P!...Nho vay ma moi lan lay ra, on lai ky niem, san doc lai may cuon sach hoi do minh hoc luon (Toan, Tieng viet, TNVXH, Dao Duc, etc) cuon nao cung ko tha :))! Thich xem nhat la thiep, hinh, va may cuon Vo Sach Chu Dep tu cap 1 muh minh da bo ra bao nhieu cong suc, cam thu va nguyen rua cho no :")! Mat thoi gian qua troi, Hjic...

    ReplyDelete
  6. hay wa chung lun anh xu map oi! ky niem ua ve, bong thay long minh xao xuyen, nho lai con tho lam bang trung, ma minh phai ky cong lam moi lam duoc, bao hai ca nha may ngay an toan trung chien hi...hi... cam on anh !

    ReplyDelete

Post a Comment

Để đề phòng blog bị lỗi ko comment được, trước khi bấm Post comment các bạn nên copy nội dung comment lại trước.

Popular posts from this blog

[Truyện ngắn] Am cu ly xe - Thanh Tịnh