Posts

Đọc sách (2)

Image
Nếu như hai quyển sách ở entry trước đều mang tính giải trí nhẹ nhàng và hầu như không có liên quan gì với nhau, thì hai quyển sách mà tôi sắp kể trong entry lần này, trong chừng mực nào đó, lại có những nét tương đồng. Đường còn dài còn dài và Ngón tay mình còn thơm mùi oải hương, hai cuốn sách là hai cuộc hành trình, là những chuyến đi của những người trẻ, rất trẻ.

Đọc sách (1)

Image
Tính từ ngày đọc xong quyển Khoảng trời mênh mông (tháng 4/2009) đến nay cũng đã gần một năm rồi tôi mới đọc sách trở lại. Thật không ngờ là suốt một năm ròng rã vừa qua mà tôi lại chẳng đọc nổi quyển sách nào ra hồn (không kể các sách giáo trình chuyên môn). Lý do không có thời gian dường như vẫn là lời biện hộ hợp lý nhất, dù vẫn còn vô số những lý do khác khiến tôi không thể chú tâm đọc sách thường xuyên như trước nữa. Một trong những lý do đó là do chưa tìm được sách hay, đủ cuốn hút tôi từ trang đầu tiên đến trang cuối cùng, để đọc. Tuy vậy, gần đây tôi có dịp đọc những cuốn sách rất ngắn gọn, nhẹ nhàng nhưng cũng đủ gây cuốn hút hoặc khiến tôi phải suy nghĩ ít nhiều.

Cá mập giữa trời xanh

Image
Đã bao giờ bạn thấy giữa bầu trời trong xanh đầy gió bỗng tràn ngập 1 bầy cá mập, những con cá mập đen trùi trũi nhe hàm răng sắc nhọn như chực chờ nuốt chửng kẻ thù?

Xuất bản blog thành sách với Blog2print

Image
Tạp chí Làm bạn với máy vi tính (LBVMVT) là một trong những tờ báo đầu tiên mình gửi bài cộng tác (cùng với báo Mực Tím) khi còn học lớp 12 và mới tập tành viết blog. Tuy nhiên, dù đã gửi rất nhiều bài cho cả 2 báo nhưng suốt một thời gian dài vẫn không có bài nào được đăng. Sau những lần thất bại về chủ đề tin học [hồi đó mình rất mê vi tính, bây giờ thì không nghiên cứu gì nữa] đó mình nản quá và chuyển sang viết văn chương hoa lá, rồi sau này là những bài viết mang phong cách báo chí hơn, và đã may mắn thành công vài lần. Mình thôi không còn viết cho LBVMVT và Mực Tím nữa. Bài viết sau đây là bài đầu tiên sau hơn 3 năm mình mới lại gửi cho LBVMVT, và lần này đã thành công :) Cứ kiên trì cố gắng rồi sẽ có ngày đạt được cái mình muốn. Và trước mắt vẫn cònTuổi Trẻ, nơi mà mình đang không ngừng cố gắng để đặt được chân vào. Khi post lên blog này, bài viết có vẻ lạc lõng giữa một rừng những bài văn vẻ khác, xem như cho các bạn độc giả lâu lâu đổi món 1 lần vậy. hì.

Cuộc đời qua radio

Image
Ngày trước tôi vẫn luôn cho rằng radio là món giải trí của người già, hay ít nhất là người nghèo, vì giữa muôn vàn phương tiện truyền thông giải trí hiện đại và hấp dẫn như TV và internet kia ai lại đi suốt ngày ôm khư khư cái radio rò rè rột rẹt để nghe đài. Chỉ có thể là những người già mắt kém không thể lướt web hay xem TV hoặc những người không đủ điều kiện kinh tế để tiếp cận với những thứ ấy. Lẽ đương nhiên với suy nghĩ xem thường radio như vậy, không bao giờ tôi nghĩ mình sẽ nghe đài. Ấy vậy mà 3 năm sinh viên của tôi đã luôn gắn liền với việc "nghe radô".

Tháng 3 đầy gió

Image
1. Những ngày tháng 3 đầy gió. Đi đâu cũng nghe người người than phiền thời tiết nóng bức. Lạ một điều là tôi không hề thấy vậy. Chắc có lẽ vì đã quen chịu nóng, cũng có thể vì đã từng kinh qua nhiều đợt nóng hơn thế nữa. Mà, cũng có thể là do chỗ tôi luôn luôn có những cơn gió thổi suốt ngày. Tháng 3 đầy gió. Tháng 3 với những buổi chiều rợp bóng diều bay lượn. Sặc sỡ. Đủ màu.

Tản mạn đầu Xuân

Image
Sau những chùm pháo hoa rực rỡ, dòng người vẫn tiếp tục ngược xuôi trên những con đường rực rỡ đèn hoa. Giao thừa đã qua, năm mới đã chính thức bắt đầu. Năm nay bỗng dưng thấy thật thoải mái và tươi mới khi bước sang năm mới. Đã sẵn sàng trút hết mọi chuyện cũ qua một bên để hướng đến những mục tiêu mới, thành công mới.