Posts

Showing posts with the label Tôi

Chuyện

Image
Những chuyện linh tinh lang tang, không khởi đầu, không kết thúc.

Nhật ký

Image
Những dòng nhật ký ghi vội, giữa những ngày bộn bề, không đủ thời gian để viết thật nhiều về những cảm xúc và suy nghĩ chợt lướt qua hay đọng mãi trong tâm trí.

Về một chuyến đi

Image
Chuyến bay của hãng hàng không Jetstar mang số hiệu BL 595 hạ cánh xuống phi trường Tân Sơn Nhất lúc 1h45, chậm hơn 45 phút so với dự kiến vì máy bay bị trễ chuyến. Khi máy bay hạ thấp dần độ cao, xuyên qua những cụm mây trắng xóa và bên ngoài cửa sổ khung cảnh hiện ra là những dãy nhà lô nhô chứ không còn là những dải núi non trùng điệp xanh ngắt một màu của mảnh đất miền trung, tôi biết mình đã về đến Sài Gòn, đến miền nam. Và ít phút sau đó, khi lại một mình chạy xe máy len lỏi qua những con đường chật chội, ồn ào và ô nhiễm của Sài Gòn, tôi mới thực sự tin rằng mình đã rời xa miền trung, vùng đất mà tôi đã có một chuyến hành trình rong rủi trong gần một tuần qua.

Bay...

Image
Buổi sáng hôm nay thật đẹp. Trời trong xanh, không gợn chút mây, không khí phản phất cái dư âm se lạnh của cơn mưa tối qua và không gian thì bình yên quá đỗi. Lần đầu tiên trong vòng 4 năm qua, tôi có mặt ở nhà trong ngày sinh nhật. Hai mươi mốt tuổi, cái tuổi đã quá lớn để người ta mong đợi sinh nhật của mình. Và như một nghi thức đã có từ suốt 4 năm qua, tôi đánh dấu ngày mình chuyển sang tuổi mới bằng một bài viết, như một cách tự nói chuyện với chính mình về những được mất trong năm qua.

Tản mạn đầu Xuân

Image
Sau những chùm pháo hoa rực rỡ, dòng người vẫn tiếp tục ngược xuôi trên những con đường rực rỡ đèn hoa. Giao thừa đã qua, năm mới đã chính thức bắt đầu. Năm nay bỗng dưng thấy thật thoải mái và tươi mới khi bước sang năm mới. Đã sẵn sàng trút hết mọi chuyện cũ qua một bên để hướng đến những mục tiêu mới, thành công mới.

Hai mươi

Image
Vậy là lại thêm 1 sinh nhật nữa đã trôi qua. Lần này là con số 20 tròn trĩnh. Sinh nhật 18, 19 rồi 20, 3 lần liên tiếp không đón sinh nhật ở nhà, nhưng không lần nào là thiếu những lời chúc mừng, cả những quà tặng của bạn bè và những người thân yêu từ khắp mọi nơi gửi về. 20 tuổi, cuộc sống đủ đầy về vật chất, đang học 1 trường thuộc Đại học Quốc gia, không thiếu tình thương của gia đình và bạn bè, người ta còn mong đợi gì hơn nữa? Chỉ vừa mới đây thôi, có dịp đọc đoạn nhật ký mà cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn viết trong ngày sinh nhật thứ 30 của mình. Những trang viết ấy, cũng như những ca khúc của ông, đều mang một nét gì đó rất "Trịnh". Sau khi đọc bài viết ấy, tôi đã nghĩ tới bài viết nhân ngày sinh nhật 20 tuổi của mình cũng sẽ mang một màu sắc như vậy - một chút gì đó trầm buồn, lặng lẽ, chiêm nghiệm và suy tư. Nhưng hôm nay nghĩ lại và thấy rằng, 20 năm chưa phải là nhiều để người ta có thể chiêm nghiệm về chặng đường đã qua. Chỉ là 1 trạm dừng xem như đầu tiên trên con