Posts

Showing posts with the label Bài viết

Chuyện của mưa

Image
Cho những ngày mưa 2012... Chị Đùng đoàng. Tiếng sấm sét từ nơi nào đó rất xa vọng về giữa xế chiều, cố len qua những khung cửa quên khép kín của tòa cao ốc, để nói với những con người đang cắm cúi vào công việc ở đó rằng mưa đã đến. Tiếng sấm kéo họ ra khỏi công việc, tay khẽ dừng trên bàn phím, và khiến họ đưa mắt nhìn ra những khung cửa sổ xung quanh để thấy mưa đã phủ kín trời. Riêng chị đã đứng đó tự bao giờ, nép mình bên ô cửa kính rộng giờ đã nhòa nước mưa.

Ngày cuối tháng 3

Image
Đó là buổi trưa ngày cuối tháng 3, trời mát dịu dàng, gió thoảng ngọt ngào và không gợn chút nắng. Tiếng điện thoại báo tin nhắn lôi tôi ra khỏi giấc ngủ trưa, thứ đã trở nên quá xa xỉ với tôi gần một năm qua, từ ngày tôi ném mình vào vòng quay cuộc sống.

2011 -- một năm nhìn lại

Image
Thế là đã kết thúc năm 2011. Vẫn như những năm trước, một năm dài trôi qua nhanh như một giấc ngủ trưa. Những ngày đếm ngược cho hết một năm cũ, cũng là dịp nhìn lại những gì đã trải qua. Mình đã có một năm 2011 như thế nào? Thoáng nhìn qua sẽ thấy thật nhiều cột mốc đáng nhớ, với những màu hồng tươi đẹp. Nhưng mình vẫn thấy xen giữa những điều tốt đẹp, những thành công rực rỡ đó, là những khoảng lặng.

Ấy thế cũng được 5 năm rồi

Image
Trong một lần lướt qua những bài viết cũ trên blog, bất chớt bắt gặp bài viết đề ngày 17/12/2010, nghĩa là một tuần trước Noel năm ngoái, cũng là tròn một năm khi mình viết những dòng này. Đó là bài viết kỷ niệm 4 năm viết blog của mình. Mới giật mình nhận ra, khác với mọi năm, năm nay mình đã hoàn toàn quên mất chuyện kỷ niệm này. Cũng như cả một năm dài bỏ bê việc viết lách.

...bây giờ ở đâu?

Image
Trưa nay khi đang ngồi ăn cơm ở quán quen thuộc, mình bỗng nghe tiếng ai đó trong đám đông thực khách vang lên "Ủa thằng Tr đâu rồi?" Câu hỏi tưởng chừng như rất đỗi bình thường và chẳng có gì liên hệ với mình, nhưng thật ra nó đã mở ra cả một câu chuyện mà mình đã dành suốt cả giờ nghỉ trưa hôm nay để nghĩ về nó.

Đường xưa, bạn cũ, và sân ga

Image
Đường xưa, bạn cũ, và sân ga, sao thứ nào cũng làm ta xao xuyến?

22

Image
Sinh nhật 22 tuổi đến giữa những ngày tháng mệt nhoài vì công việc và cảm xúc chông chênh giữa hạnh phúc và những nỗi lo vô hình. Và việc viết lách dường như đã là cái gì đó thuộc về ngày xưa. Vẫn thấy mình trống rỗng và bất lực mỗi lần nhìn màn hình trắng xóa, suy nghĩ đầy đầu, tay muốn gõ nhưng cảm xúc vô hồn, và thế là chẳng có chữ nào được viết.

Sài Gòn, Sài Gòn

Image
Những chuyến đi ngược xuôi giữa Sài Gòn – Tây Ninh thỉnh thoảng lại mang đến cho tôi một thoáng bâng khuâng, khi một buổi sáng nào đó thức dậy và nhận ra mình đang ở nơi này chứ không phải nơi kia.

Tây Ninh, Tây Ninh

Image
Mỗi lần về Tây Ninh sau một đợt xa nhà là lại muốn viết về cái mảnh đất quê nhà này.