Trò chơi hộc bàn

Hôm qua lúc đang dọn dẹp lại bàn học, nó bỗng phát hiện ra một mảnh giấy nhỏ, 2 mặt chi chít chữ nằm lẫn trong quyển tập cũ. Nó cầm mảnh giấy lên, xem kĩ, và nhận ra đó là một mẩu “tin nhắn giấy”, thứ mà bọn học trò thường dùng để liên lạc ngầm trong giờ học. Và nó chợt nhận ra đó chính là một trong rất nhiều tin nhắn mà nó đã dùng để liên lạc với một cô bé lớp dưới, thông qua một trò chơi có tên gọi rất lãng mạn và học trò: ‘Trò chơi hộc bàn’ . Và nó quên hẳn việc dọn dẹp vì bận cuốn theo dòng hổi tưởng về 1 kỷ niệm khá đẹp thời cấp II.

Mới đó mà đã 3 năm...

Ngày ấy, trường cấp II của nó dạy hai buổi, phòng học được sử dụng chung giữa các khối. Nó học lớp chín, học buổi sáng, buổi chiều là lớp tám. Nó vốn có tật...vẽ bậy trên bàn, mặc dù cái gọi là “vẽ” của nó chỉ là những hình nguệch ngoạc, xấu xí. Cứ ngồi vào bàn rảnh tay là nó vẽ. Cho đến một hôm, đang say sưa với ‘tác phẩm nghệ thuật’ của mình thì nó phát hiện ra dòng chữ ‘Please don’t draw on this table” nằm ngay trên ‘tác phẩm’ của mình. Nét chữ mềm mại giúp nó biết được đây là chữ con gái. Cảm giác lúc ấy của nó vừa quê (vì bị con gái nhắc) vừa thích thú vì nhỏ này không viết tiếng Việt mà lại dùng tiếng Anh. Vốn tính nghịch ngợm, nó cũng viết vài dòng để nhắn lại cho ‘đối phương’ rằng nó xin lỗi và sẽ ko tái phạm nữa. Rùi ko biết từ khi nào, giữa nó và cô bé lớp dưới đã chuyển sang trao đổi qua lại với nhau bằng cách viết lên bàn. Đầu tiên dĩ nhiên là hỏi tên, nó biết được cô bé có 1 cái tên rất đẹp, nhưng ở đây xin tạm gọi cô ấy là TL (đọc là Ti-Eo cho có vẻ pro ^^). Sau đó là nick chat, rồi nói đủ chuyện vớ vẩn trên đời. Rồi cũng chẳng biết từ khi nào mà từ viết lên bàn lại chuyển sang viết thư giấy cho vào ngăn bàn (chắc là lý do bảo mật ^^). Những ngày ấy nó vui lắm. Buổi sáng lúc nào cũng vào sớm, rồi hồi hộp đưa tay vào ngăn bàn để tìm thư “nàng”. Nhưng nó cũng thật trẻ con, cứ sợ bạn bè biết được sẽ chọc, nên mọi chuyện đều diễn ra một cách lén lút ^_^. Đọc lén, rồi tranh thủ giờ ra chơi viết ‘reply’ cho nàng. Sau đó dĩ nhiên là tìm cách để biết mặt nhau, rồi thỉnh thoảng chat với nhau (được hẹn trước qua thư giấy).

Thế rồi năm học cũng kết thúc, nó và TL hẹn nhau sẽ gặp mặt trực tiếp vào ngày tổng kết cuối năm. Nó đã rất mong đợi ngày ấy. nó muốn một lần được trực tiếp trò chuyện với người mà nó đã liên lạc suốt cả năm qua. Nó chuẩn bị rất nhiều điều để nói, và cứ mong cho ngày tổng kết mau đến. Thế nhưng...vào ngày tổng kết, nó tìm mãi chẳng thấy TL đâu, nó cứ hy vọng là mình nhìn chưa kỹ, và mong lễ xong sẽ sang lớp đấy xem sao. Nhưng nó đã thất vọng. Hôm ấy TL ko đi dự lễ vì bận...đi chơi cùng gia đình. Thế là hết, cơ hội cuối cùng để gặp nhau ko còn nữa, nó lặng lẽ ra về, lòng mong một ngày sẽ được gặp lại TL.

Chuyện đến đây đã kết thúc được chưa nhỉ? Thật ra là vẫn chưa đâu, vì sau đó nó vẫn tiếp tục liên lạc với TL qua chat, mãi đến tận lúc TL sắp thi lớp 10 mới đứt liên lạc. Lần ấy nó tưởng như sẽ ko bao giờ gặp lại TL nữa, nhưng thật bất ngờ, vào ngày đầu năm lên 11, nó đã thấy TL, xinh xắn trong bộ áo dài. Vậy là TL đã đậu vào trường nó, nhưng nó nghĩ TL có lẽ đã quên nó, vì hình như TL ko nhận ra nó. Cũng có mấy lần có dịp nó rất muốn hỏi xem liệu TL có còn nhớ nó ko, nhưng rùi ko hiểu sao nó vẫn ko hỏi...

Và mọi chuyện thật sự kết thúc khi năm nay, nó ko thấy TL đâu nữa. Có lẽ cô bé đã chuyển đi học nơi khác....và có lẽ nó sẽ quên luôn TL nếu ko có ngày hôm nay, khi nó tìm lại được mẩu thư ngày nào, dù đã úa màu thời gian, nhưng những kỷ niệm về một thời cuối cấp II vẫn còn mãi trong tâm trí nó.

Thân tặng TL, anh ko nghĩ em sẽ đọc được những dòng này, nhưng hy vọng rằng ở một phương xa nào đó, em sẽ ko quên anh - kẻ hay vẽ bậy lên bàn và sẽ ko quên trò chơi hộc bàn của chúng ta.

tienxu

Comments

  1. LovingyouTn!!!!!May 7, 2007 at 6:01 PM

    a X vít đoá hở..chùi ui..pro pro kìa pà kon..hâm mộ wá bixbix *_*
    e ko bít câu chuyện mún nói jì nhưng đọc nó e có 1 sngĩ là mình ko nên từ bỏ cơ hội để có đc những jì mìn mún..như cái a trong chuyện đã ko dám đến hỏi chuy TL và đã để mất đi 1 người có thể gọi là wan trọng trong đời...tít thật

    ReplyDelete
  2. cám ơn QN nha..muh em hok hiểu chuyện nói gì là anh viết thất bại rùi T___T
    có thể em suy nghĩ đúng..đôi khi chỉ vì nhút nhát mà sau này người ta sẽ mãi nuối tiếc về 1 chuyện chưa làm trong quá khứ...

    ReplyDelete
  3. he he, anh xu viết truyện hay ghê, cho em học hỏi với

    ReplyDelete
  4. bad girl-----vịt mủ SophiaMay 11, 2007 at 1:09 PM

    ôi ...anh Xu này ! khúc đầu của câu chuyện thư hộc bàn đó ,em đọc mà cứ tưởng là chuyện của mình ,nhưng người bạn của em là con gái ,chị Mỹ Hạnh ,học 11TT2 bây giờ đó.

    ReplyDelete
  5. cám ơn mọi người nhìu nhen..dạo này tự nhiên đâm ra ghiền viết lách..mới tập tành thui, ko dám cho sak học hỏi đâu ^^
    mong mọi ng` típ tục ủng hộ ^__^

    ReplyDelete

Post a Comment

Để đề phòng blog bị lỗi ko comment được, trước khi bấm Post comment các bạn nên copy nội dung comment lại trước.

Popular posts from this blog