Posts

Showing posts with the label Cảm xúc

Nếu phải kể chuyện tình

Image
Một ngày đẹp trời nào đó, bạn bỗng muốn kể lại chuyện tình của mình cho mọi người nghe. Bạn có biết sẽ phải kể như thế nào, và phải bắt đầu từ đâu?

Tháng tám mùa thu

Image
Như đã thành lệ, gần đây cứ mỗi ngày đầu tháng, tôi lại viết một entry về tháng ấy, như một cách chào mừng cho một sự khởi đầu mới, bắt đầu từ ngày đầu tiên trong tháng ấy cho đến tận tháng sau. Entry vào ngày đầu tháng cũng là dịp để tôi cập nhật bài viết cho ngôi nhà nhỏ này của mình, khi vì nhiều lý do, tôi không còn viết được nhiều bài như trước nữa. Cảm xúc vẫn cứ đến, nhưng đôi khi tôi không bắt kịp nó để viết lại thành lời, mà chỉ nuối tiếc đứng nhìn nó vụt trôi đi. Và đây, entry cho tháng 8, được viết trong một chiều mưa mát lạnh, chỉ là chút cảm xúc vụn vặt, góp nhặt được trong những ngày mưa thu.

Tháng 7

Image
Tháng 7. Cây phượng nơi con đường dẫn vào KTX giờ đã không còn rực rỡ màu đỏ dưới nắng đầu hè như ngày nào. Màu đỏ ấy đã chuyển xuống mặt sân, nơi những cánh hoa xao xác rơi rụng và vương vãi trên đường, khiến ai đi ngang cũng nghe thoang thoảng hương thơm của loài hoa biểu tượng cho mùa hè. Những cơn mưa đến cũng thường xuyên hơn, dầm dề và dai dẳng. Tháng 7 mở đầu bằng kì thi đại học, và những câu chuyện về gia đình.

Nắm tay

Image
Bài này tôi viết trên Facebook, nơi vốn chứa những note linh tinh, kể chuyện theo lối mua vui hơn là những bài nghiêm túc trên blogspot này. Nhưng bài viết này nhẹ nhàng đặc biệt, rất phù hợp để post lên blog này, và lại được mọi người hưởng ứng nên hôm nay tôi chuyển sang post luôn ở đây, để bạn nào không có Facebook có thể đọc được. Các comment bên dưới cũng được copy từ Facebook qua, cho không khí xôm tụ một tí ^^.

Buổi sáng

Image
Entry này sẽ mở màn cho một loạt các entry viết về những khoảng thời gian trong ngày, sáng, trưa, chiều và tối mà tôi dự định sẽ đặt tên là “The moments”. Ý tưởng viết về những khoảng thời gian khác nhau trong một ngày xuất hiện khi tôi nhận ra có những ngày tôi cứ ngồi đấy mà nhìn thời gian trôi qua, từ sáng đến trưa, xế chiều rồi đến đêm. Thật vô vị và lãng phí. Hay cũng có đôi lúc tôi nhận ra mình sống vội vã đến mức chẳng buồn để ý đến thời gian. Ngày lại ngày, cuộc sống cứ trôi đi như vòng tuần hoàn đã định. Tôi muốn thử sống chậm hơn, quan sát những khoảnh khắc trôi qua trong ngày, biết đâu sẽ nắm bắt được cái gì đó thú vị.

Tình đầu

Image
Cô giáo trẻ mới ra trường, ấy vậy mà mới đó cũng đã đi dạy được 3 năm rồi. Trẻ trung và gần gũi, cô giáo được nhiều sinh viên yêu mến, xem như người bạn, người chị. Lũ học trò cũ khóa đầu tiên cô dạy vẫn thường kéo sang Facebook cô hỏi han, rồi chuyện trò nhí nhố. Cô cười, bảo tụi nhỏ thật dễ thương, và kết luận: đúng là tình đầu. Phải rồi, tình đầu mà, nào có dễ quên.

Một chiều mưa

Image
Mưa rồi. Vẫn chưa thể gọi là một cơn mưa to thật sự, nhưng cũng đủ làm mát cả một buổi chiều. Một ngày thật mệt vì nắng nóng đã được bù đắp bằng một cơn mưa. Linh tinh vài dòng nhân dịp trời mưa nào.

Chiều mưa tháng 5

Image
Bài này viết tặng bạn P., dựa theo chuyện tình lãng mạn dễ thương của bạn ấy. Lâu rồi mới trở lại thể loại này. Mấy hôm nay nóng quá không thấy mưa đâu hết, post lên cầu mưa vậy :D

Làng đại học và những đổi thay

Image
Nhìn lại làng đại học, từ thuở mới bắt đầu cho đến lúc ra đi...

Nếu cuộc đời là một cuốn phim tua lại được

Image
Những lúc rảnh rỗi, tôi rất thích ngồi quán ven đường nhìn dòng người qua lại ngược xuôi. Cuộc sống, con người và mọi thứ, cứ lần lượt lướt qua. Tất cả như những thước phim về cuộc đời hiện tại, không đoạn kết, lướt ngang trước mặt ta và cuốn đi mãi về tương lai. Vậy có cách nào xem lại những đoạn phim của quá khứ? Có, nếu cuộc đời là một cuốn phim tua lại được.

Đi học

Image
Mới đó mà đã giữa tháng 4. Trò chuyện với một cô bé đang học lớp 12 mới biết chỉ còn 50 ngày nữa là kết thúc năm học, lại thêm 1 lứa học sinh nữa ra trường, kết thúc thời áo trắng. 

Tháng tư và những chuyện tình

Image
Vậy những chiều đầy gió của tháng ba đã nhanh chóng trôi qua, nhường chỗ cho những ngày tiết trời oi ả đến kinh người của tháng tư. Nếu tháng ba với những cánh diều đã mang đến những cảm xúc về một thời tuổi thơ, thì dường như tháng tư đến có phần lặng lẽ. Đang loay hoay bận rộn với công việc và vẫn chưa nhận ra đâu là cảm hứng chủ đạo của tháng tư thì đột nhiên chúng đến. Vẫn là đề tài muôn thuở tình yêu. Vậy tháng tư là tháng để nói về những chuyện tình nhé.

Cá mập giữa trời xanh

Image
Đã bao giờ bạn thấy giữa bầu trời trong xanh đầy gió bỗng tràn ngập 1 bầy cá mập, những con cá mập đen trùi trũi nhe hàm răng sắc nhọn như chực chờ nuốt chửng kẻ thù?

Cuộc đời qua radio

Image
Ngày trước tôi vẫn luôn cho rằng radio là món giải trí của người già, hay ít nhất là người nghèo, vì giữa muôn vàn phương tiện truyền thông giải trí hiện đại và hấp dẫn như TV và internet kia ai lại đi suốt ngày ôm khư khư cái radio rò rè rột rẹt để nghe đài. Chỉ có thể là những người già mắt kém không thể lướt web hay xem TV hoặc những người không đủ điều kiện kinh tế để tiếp cận với những thứ ấy. Lẽ đương nhiên với suy nghĩ xem thường radio như vậy, không bao giờ tôi nghĩ mình sẽ nghe đài. Ấy vậy mà 3 năm sinh viên của tôi đã luôn gắn liền với việc "nghe radô".

Tháng 3 đầy gió

Image
1. Những ngày tháng 3 đầy gió. Đi đâu cũng nghe người người than phiền thời tiết nóng bức. Lạ một điều là tôi không hề thấy vậy. Chắc có lẽ vì đã quen chịu nóng, cũng có thể vì đã từng kinh qua nhiều đợt nóng hơn thế nữa. Mà, cũng có thể là do chỗ tôi luôn luôn có những cơn gió thổi suốt ngày. Tháng 3 đầy gió. Tháng 3 với những buổi chiều rợp bóng diều bay lượn. Sặc sỡ. Đủ màu.

Tản mạn đầu Xuân

Image
Sau những chùm pháo hoa rực rỡ, dòng người vẫn tiếp tục ngược xuôi trên những con đường rực rỡ đèn hoa. Giao thừa đã qua, năm mới đã chính thức bắt đầu. Năm nay bỗng dưng thấy thật thoải mái và tươi mới khi bước sang năm mới. Đã sẵn sàng trút hết mọi chuyện cũ qua một bên để hướng đến những mục tiêu mới, thành công mới.

Trong trẻo tiếng hát Ngọc Linh

Image
Đi xe bus, nghe Rồi từ đây, tự nhiên muốn viết về Ngọc Linh.

Cho em

Image
Gửi em của ngày hôm nay,

Có một chút

Image
Uh, có một chút, nhưng cũng là quá nhiều khi những ngày qua tâm hồn ta khô héo, dù trời thì vẫn mưa, mưa hoài, mưa mãi. Bạn bảo ta rằng bạn nhớ những entry về mưa mà ta viết, bạn tiếc vì ta đã không còn viết những entry với cảm xúc và giọng văn nhẹ nhàng như trước nữa. Bạn đâu biết rằng ta đã quá mệt mỏi, cảm xúc của ta đã bị bóp nghẹt đâu đó giữa cuộc sống này. Những cơn mưa bất chợt có thể làm ta rung động và cảm xúc, nhưng những ngày qua, mưa nhiều đến nỗi ta đã phát ngán mưa, dù cũng đã có đôi lần, những cơn mưa đêm lại làm ta thổn thức và miên man suy nghĩ. Nhưng tất cả vẫn chưa đủ để ta trở lại những cảm xúc ngày xưa. Ta cũng thèm được viết, như những ngày xưa ta viết, nhưng mà sao khó quá. Và rồi bạn ơi, may quá, hôm nay ta đã có thể viết. Nhưng không phải vì mưa, mà là vì nắng đến. Chỉ là một thoáng nắng lên giữa những ngày mưa âm u và ẩm ướt. Ngày xưa, "ta thèm một chút mưa, cho dịu đi cái nắng". Còn bây giờ, ta cần nắng để sưởi ấm và thắp sáng cái lạnh lẽo và tăm tố

Cát bụi

Hôm qua chat với nhỏ bạn, cô nàng nói hôm trước nghe đồn ngày tận thế sắp đến, nàng lo đến ăn ko no ngủ ko yên, rồi suy nghĩ lung tung này nọ. Mình cười mắng nàng vớ vẩn, thanh niên thế hệ mới mà sao suy nghĩ tiêu cực vậy. Mặc dù nàng đã cố nói thêm là thực ra đó là suy nghĩ tích cực của nàng, vì nàng nghĩ nếu biết ngày đó sắp tới rồi thì mình sẽ cố sống cho tốt những ngày còn lại. Mình gật gù bảo ừ, nhưng mà lẽ ra đó là chuyện mình phải làm hằng ngày chứ. Sống tốt, làm những điều mình thích, để sau này không có gì phải hối tiếc. Mặc dù chắc chắn sẽ không tránh khỏi những lúc mình nhìn lại những chặng đường đã qua mà lắc đầu, chặc lưỡi tiếc nuối rằng có nhiều thứ mình muốn làm mà chưa thực hiện được quá. Ừ thì thế, nhưng từ bây giờ cũng phải cố gắng để hạn chế những cái lắc đầu như vậy sau này chứ. Dạo này cái chết được nói đến nhiều quá. Mới M.J đó đã đến đạo diễn Huỳnh Phúc Điền, rồi trước đó không lâu là nhạc sĩ Bảo Phúc. Những con người đầy tài năng, su